Chương 27: Mặt Tạ Thừa Nhan Đần Ra

Điều kiện kích hoạt cốt truyện ẩn đã được công bố, mọi người không màng luyện cấp nữa, nhao nhao chạy tới sông Lưu Quang.

Bên Khương Thần thì đã hoàn thành chuỗi nhiệm vụ.

Trong thế giới của bọn họ, cốt truyện đã thành Linh Hòe đi giúp tên Thầy Bói ngựa bà tìm cách chữa bệnh, thế nên bọn họ có ném gì xuống sông cũng vô dụng.

Nhưng những người chơi chưa hoàn thành cốt truyện này thì vẫn có thể triệu hồi NPC như cũ.

Nhiệm vụ thứ nhất nhận từ Linh Hòe là tới thành chính tìm người, nên trong thời gian này, thành Toái Tinh toàn người là người.

Có điều lúc bọn Khương Thần đánh đến màn cuối, trên cầu có không ít người chơi vây xem, rất nhiều người đã quay lại nên có thể nhìn ra một NPC trong đó là lính thủ thành, thế là người chơi chỉ đi đối thoại với lính thủ thành.

Chỉ có một phần nhỏ là nhìn ra ngoại hình của hắn giống với ông bác trông cửa cho Như Ý, thế là chạy tới.

Logic trong game rất chặt chẽ.

Xem phản hồi từ chín server khác, khi ông bác chưa được mời thì nơi hắn bò lên là nóc nhà kí túc xá của lính thủ thành.

Sau khi được mời về, bởi vì hắn đã trở thành người trong bang của đám Khương Thần, nên nơi hắn bò lên là nóc phòng kí túc xá của bang.

Ngày hôm đó Vương Phi Điểu vừa online, ngẩng đầu lên đã thấy ông bác trông cửa nhà mình đang ngồi trên nóc nhà khóc, bên cạnh có bốn người chơi im lặng ngồi nhìn.

Nhóc lại cảm thông và thương xót cho ông bác nhà mình một hồi, sau đó đi đánh phó bản với đám bạn, về rồi thấy vẫn còn khóc.

Vương Phi Điểu tới cửa hàng trong thành mua ít đồ, về vẫn còn nghe tiếng khóc, có phần không đành lòng, thế là lại chạy ra ngoài đi mấy vòng, nghe Dật Tâm Nhân báo họp thì mới về, vào cửa đã thấy người chơi đang thi gào với ông bác.

"Mẹ nó ông nín được chưa hả!"

"Đậu má nó chứ khóc nguyên buổi sáng luôn rồi, ông muốn làm Mạnh Khương Nữ khóc hết ba ngày ba đêm cho sụp Trường Thành à?"

"Đàn ông không dễ rơi lệ, là không dễ rơi ba ơi, khóc đủ rồi đó."

"Thôi ông uống thêm rượu đi, mau uống cho hết đi rồi nói chuyện với bọn này coi!"

Vương Phi Điểu: ...

Bốn vị người chơi thấy nhóc ta đứng trong vườn, lập tức khóc thảm hơn.

"Tình huống này là sao, có phải bọn tôi đi nhầm hướng rồi không?"

"Cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp, có thể cho chút gợi ý được không, có phải là bọn này mua nhầm rượu giả không?"

Vương Phi Điểu tương đối thành thật:

"Phó bang chủ của bọn tôi đang gọi vào họp, chắc là muốn nói về chuyện này, mấy người chờ chút đi vậy."

Cậu nhóc sợ mình sẽ mềm lòng, nói xong lập tức chạy vào phòng họp, để lại người chơi tiếp tục kêu khóc trên nóc nhà.

Khương Thần và Phương Cảnh Hành về bang đúng lúc chứng kiến hình ảnh này.

Bọn họ cứng rắn hơn Vương Phi Điểu nhiều, hoàn toàn không để ý tới mấy người phía trên đang kêu khóc xin giúp đỡ, trực tiếp đi xuyên qua vườn hoa, không cả quay đầu lại.

Dật Tâm Nhân đã đến từ lâu, ra hiệu cho bọn họ tùy ý chọn chỗ ngồi.

Đợi đến khi thành viên đang online gần như đến đông đủ, y lập tức đi vào nội dung chính, hỏi bọn họ:

"Tất cả đều nhìn thấy ông bác ở cửa ra vào đúng không?"

Thành viên đồng loạt gật đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!