Chương 21: Tôi Thích Bang Này

Tạ Thừa Nhan quá đỗi kinh ngạc, lập tức gọi qua.

Phương Cảnh Hành bèn chào Dật Tâm Nhân một tiếng rồi treo máy.

Vừa bấm kết nối là đã thấy Tạ Thừa Nhan ở bên kia vội vàng nói: Ông chắc chứ?

Phương Cảnh Hành nói: Không chắc.

Anh thuật lại suy đoán của mình:

"Thế nên căn cứ vào thời gian thì cái này có khả năng rất lớn."

Hễ là người có thiết bị thì gần như đều vào close beta ngày đầu tiên.

Trong hơn 1000 người tham gia bản beta, số người kéo dài đến cả tháng mới vào hẳn là sẽ không vượt quá mười người.

Mà trong mười người này, có thể vào game cùng lúc với thời điểm anh về nước, thì lại càng ít.

Phương Cảnh Hành suy nghĩ một lát rồi bổ sung:

"Có điều cậu ta cũng nói là dạo trước phải phẫu thuật, cũng có thể là trước đó không chơi được do vấn đề sức khoẻ, thế nên một tháng sau mới vào beta."

Tạ Thừa Nhan ngẫm nghĩ:

"Vậy có khi nào là cậu ta đã vào chơi từ trước rồi, nhưng chẳng qua là chơi tộc khác, về sau cảm thấy khó nên mới đổi sang thành Phong Ấn Sư chơi lại không, xong đúng lúc gặp ông?"

"Cũng có thể, nhưng khả năng không lớn lắm."

Phương Cảnh Hành nói:

"Thằng nhóc đó từng nói là thích cậu nhỏ nhà ông, mà cậu nhỏ của ông cũng chơi Phong Ấn Sư."

Tạ Thừa Nhan lại kinh ngạc:

"Thằng nhóc đó là fan hâm mộ của cậu nhỏ nhà tôi?"

Phương Cảnh Hành cười nói:

"Có phải tỉ lệ cao hơn rồi không?"

Tạ Thừa Nhan gật đầu.

Thứ nhất, mẹ y rất hiếm khi hỏi mượn gì đó; thứ hai, tên nhóc kia còn là fan hâm mộ của cậu nhỏ nhà y; thứ ba, thời gian vào game lại trùng với lúc Cảnh Hành về nước; thứ tư, thông tin tên nhóc kia dùng để xác nhận thân phận của y là tên và sinh nhật của mẹ y...! Nếu như tất cả những điều đó đều là trùng hợp, vậy thì cũng quá trùng hợp rồi.

Thế nên Tạ Thừa Nhan cũng thiên về giả thuyết hai người có mối liên hệ nào đó.

Ví dụ như tên nhóc kia nghe về cậu nhỏ từ mẹ y, từ đó thích Phong Ấn Sư; hoặc là cậu ta vốn đã thích cậu nhỏ rồi, mẹ y biết được nên mới mượn thiết bị cho chơi.

Tạ Thừa Nhan sâu sắc cảm thấy hai chữ duyên phận thật sự quá kì diệu:

"Nói như vậy, tức là nhờ tôi nên ông mới có được một vị mãnh tướng?"

Phương Cảnh Hành cực kì sảng khoái: Muốn gì cứ nói.

Rồi anh hỏi:

"Mà chừng nào ông về?"

Tạ Thừa Nhan trả lời:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!