Edit: Ry
NXK giành ngôi vô địch, lời mời hợp tác ập tới như hoa tuyết.
Có Phương Cảnh Hành trấn ải nên Khương Thần không cần phải nhọc lòng.
Cậu xem qua rồi chọn vài công việc, cảm thấy không có vấn đề gì thì kí hợp đồng, sau đó sắp xếp hành trình sắp tới, ghé nghĩa trang một chuyến.
Lần trước đi tảo mộ, cậu đã hứa rằng sẽ mang cúp vô địch đến thăm mẹ, giờ cần phải làm tròn lời hứa.
Phương Cảnh Hành đương nhiên đi theo, kết quả vừa mới đứng lại đã thấy mộ của Khương Thần bên cạnh, mí mắt giật liên hồi:
"Sao vẫn chưa phá cái này vậy?"
Khương Thần đáp: Quên mất.
Đợt trước tiết Thanh Minh rồi Trung Thu, Khương Khang Nhạc cũng nói phải thuê người tới phá cái mộ này đi. Cậu thấy ba mình lớn tuổi rồi nên tự đảm nhận việc này, sau lại bận đủ chuyện nên quên mất.
Người trong nhà cũng bận, chỉ có đến thăm thấy mộ thì mới giục cậu, cứ thế bị Khương Thần kéo dài tới hiện tại.
Phương Cảnh Hành chỉ nhìn ảnh và tên trên tấm bia thôi đã không chịu được rồi, quả quyết: Giải quyết luôn đi.
Khương Thần không có ý kiến.
Dù sao thì mùa giải đã kết thúc, sắp tới là kì nghỉ.
Hai người bèn bắt tay vào xử lý việc này, xong xuôi mới trở về.
Đại khái là do có liên quan tới chuyện này nên Phương Cảnh Hành bỗng mơ thấy thời niên thiếu của mình.
Khi đó anh vẫn là một học sinh lớp 10, tiết Thanh Minh theo người lớn đi tảo mộ.
Mộ của nhà họ Tạ cũng nằm trong nghĩa trang này, anh và Tạ Thừa Nhan đã hẹn cùng đi chơi, viếng mộ xong thì tới tìm đối phương, lại thấy Tạ Thừa Nhan ôm hai bó cúc trắng định đi chỗ khác, bèn hỏi: Đi đâu vậy?
Tạ Thừa Nhan nói:
"Mẹ tôi đi công tác không về được nên nhờ tôi đi viếng mộ bà ngoại với cậu nhỏ."
Phương Cảnh Hành bèn đi cùng y qua đó.
Trời âm u, trong không khí mịt mù hơi nước, sắp mưa rồi.
Hai người đi khoảng chừng hai phút thì rẽ vào một con đường nhỏ, nhanh chóng tìm được khu mộ.
Trước hai khối mộ đã bày vài bó hoa, hiển nhiên người nhà họ Khương đã tới.
Lúc bọn họ đến thì có một người đàn ông đang đứng đó, trông rất nghiêm trang và trầm lắng.
Tạ Thừa Nhan hơi bất ngờ:
"Chú là bạn của cậu cháu ạ?"
Đỗ Phi Chu nhìn y, ừ một tiếng rồi gật đầu chào họ, quay người đi mất.
Phương Cảnh Hành nhìn Tạ Thừa Nhan cẩn thận bày hoa lên, ánh mắt chuyển sang ngôi mộ bên cạnh, đối diện với một khuôn mặt tinh xảo và sắc bén, không khỏi nhìn xuống tên.
Khương Thần.
1999 - 2017.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!