Cố Diệp đi xe đến công ty truyền thông giải trí Ngọc Minh, bảo vệ trước cửa đã nhận được thông báo trước đó, em trai Cố tổng sẽ đến, sau khi Cố Diệp xác nhận thân phận, trực tiếp cho cậu đi vào, còn chỉ đường cho cậu, cứ đi thẳng, đến đại sảnh, sẽ có người tiếp đãi.
Cố Diệp âm thầm gật đầu, anh hai làm việc quả là chu đáo. Không ngờ, Cố Diệp vừa đi đến đại sảnh, đã bị chị gái ở quầy lễ tân cản lại, "Chào anh, xin hỏi, anh là nghệ sĩ mới ký hợp đồng gần đây sao? Đây là tòa nhà chuyên dụng để làm việc của Cố tổng, anh không thể vào."
Cố Diệp lắc đầu, "Em không phải nghệ sĩ, em tìm ông chủ của chị."
Lễ tân xin lỗi nói: "Ngại quá, Cố tổng rất bận, cũng không phải là người anh có thể gặp, anh muốn làm nghê sĩ phải không, ở đây tôi có danh thϊế͙p͙ của một vài người đại diện, anh tham khảo, có thể làm lý lịch sơ lược để thử xem sao."
Cố Diệp dở khóc dở cười, "Chị gái, chị là người mới đến phải không?"
Biểu tình cô gái ngơ ngác, suy nghĩ trong lòng đã viết hết lên mặt, sao cậu lại biết?
Lúc này, có một người phụ nữ hơn 30 tuổi, mặc đồ công sở sốt ruột chạy tới, xin lỗi nói: "Rất xin lỗi cậu ba, cô ấy mới đến không hiểu chuyện, tôi là người phụ trách quầy lễ tân ở đây, để tôi dẫn ngài lên." Nói xong trừng mắt liếc cô gái đang chặn đường một cái, nhìn dáng vẻ là muốn sau khi quay lại chắc chắn sẽ xử lý cô ấy.
Cô gái ngăn Cố Diệp lại mặt ngơ ngác nhìn một màn này, phản ứng khẩn trương nói: "Rất xin lỗi, thật sự xin lỗi, tôi không biết thân phận của cậu."
Cố Diệp cười, "Em là ai, chị hiện tại cũng không biết phải không?"
Cô gái khẩn trương lắc lắc đầu, sắc mặt đỏ lên, "Đây là công việc đầu tiên của tôi, cho nên, tôi không có mắt nhìn, rất xin lỗi!"
Cố Diệp "chật" một tiếng, nhàn nhạt tặng đối phương một câu: "Chị gái, đồng nghiệp của chị, không thành thật."
Cô gái theo bản năng nhìn vào người đứng phía sau quầy, chính là thực tập sinh nhận điện thoại, nhấp miệng, lập tức hiểu rõ. Bảo vệ ở công lớn có thể cho người giống với Cố tổng vào, quầy lễ tân không thể nào không nhận được thông báo trước. Đối phương vậy mà lại không nói cho cô, còn nói với cô là không được cho ai đi lên, đây là khiến cho cô đắc tội với vị thiếu gia này.
Đã sớm nghe được việc chỉ một trong hai người có thể ở lại, cái tì* này ở trêи người cô rồi, cô chỉ là một người mới tốt nghiệp không có chỗ dựa, có thể giữ được công việc này hay sao?
*tì: tì trong tì vết á.
Cố Diệp vô ngữ lắc đầu, lòng nghĩ quả nhiên là showbiz, vòng ngoài đã bắt đầu lục đục chơi tâm cơ với nhau, không biết trong giới còn dơ đến cỡ nào nữa đây? Mới nghĩ thôi đã kϊƈɦ thích rồi!
Đi theo vị chủ quản vào thang máy chuyên dụng, Cố Diệp nhìn tướng mạo của người này, lại nhớ đến tướng mạo cô gái ngồi trước quầy điện thoại, Cố Diệp hiểu rõ. Cô gái cản cậu kia khẳng định là pháo hôi, bởi vì hai người này có quan hệ thân thích.
Cố Diệp cũng không có lòng tốt tới nỗi đi nhắc nhở cô gái kia làm gì, người tâm tư đơn thuần không thích hợp lăn lộn trong thế giới này, không bằng nhân lúc còn sớm rời đi, bằng không sẽ phải nhận thiệt thòi lớn.
Tới phòng giám đốc, mở cửa, Cố Diệp liền thấy Cố Lâm đang mỉm cười với cậu, biểu tình đó thấy thế nào cũng giống đại hồ ly. Cố Diệp tức khắc có cảm giác muốn bỏ chạy ngay lập tức, căng da đầu bước qua, đưa tệp tài liệu cho Cố Lâm, "Bực bội ghê, rốt cuộc thứ gì quan trọng tới mức ba phải phái em chạy đến đây một chuyến như vậy. Trêи đường em tính một quẻ, anh đang tính toán gì em phải không?
Kϊƈɦ thích vkl!"
Cố Lâm nhìn văn kiện, liền lên tiếng theo một câu: "Vậy em nói anh nghe thử xem, tính được gì rồi." Nhìn biểu tình này, văn kiện này giống như không có bao nhiêu quan trọng.
Cố Diệp bấm bấm ngón tay, nghiêm trang nói: "Ba biết Đường Tăng anh đây bị yêu tinh ám, nhân đây phái em tới hỗ trợ hàng yêu trừ ma."
Cố Lâm kinh ngạc sửng sốt, bật cười ngay sau đó, "Em có thể sao? Còn hàng yêu trừ ma, yêu tinh có thể bắt anh em đi còn chưa sinh ra đâu."
Thư ký bưng một ly nước có ga kèm theo mấy thứ đồ ăn vặt đến đặt trêи bàn trước mặt Cố Diệp, nhắc nhở Cố Lâm: "Cố tổng, năm phút nữa, có một cuộc họp bắt đầu."
"Được, anh đi họp cái đã, giữa trưa em đừng về, anh dẫn em đi ăn cơm." Cố Lâm đứng lên, thư ký lập tức giúp anh chuẩn bị notebook, Cố Lâm đi đến cạnh Cố Diệp, dừng chân một chút, nhéo mặt Cố Diệp, cảm khái nói một câu: "Anh bạn nhỏ, thực sự lớn rồi."
Cố Diệp bóc hạt đậu phộng trêи mặt được bọc bằng gạch cua, vừa nhìn đã biết đồ ăn vặt của thiếu niên nhi đồng, nhìn là lạ, cậu ném một hạt vào miệng, cười ha hả nói: "Không đúng sao? Em lớn còn anh thì già rồi."
Cố Lâm bị chọc cười, chọc vào ót Cố Diệp như trừng phạt, bước nhanh rời khỏi văn phòng.
Cố Diệp đứng bên cửa sổ, ăn đồ ăn vặt, tính toán tỷ lệ bắt được "yêu tinh" được bao nhiêu phần trăm, cho đến nửa giờ sau, Cố Diệp sắp ăn hết đồ ăn vặt thì nghe ở hành lang có tiếng bước chân dồn dập.
Cố Diệp nhướng mày, hẳn là "yêu tình" đã nghe nói người Cố gia tới nên mò đến cửa.
Người vọt vào mặc một bộ váy dài màu hồng, tóc đen thẳng rũ bên hồng, gương mặt thanh thuần, ngũ quan tinnh xảo, da thịt trắng nõn vô cùng mịn màng, ả là hoa đán nổi tiếng nhất hiện nay, lưu lượng bùng nổ, bởi vì khí chất thanh thuần nên được tôn xưng là Ngọc Nữ chưởng môn Thời đại mới, là nữ thần trong cảm nhận của nam nhân. Đối với nữ nhân này, Cố Diệp cũng coi như là biết, Lăng Như Nguyệt, hẳn là nghệ danh.
"Chị Lăng, Cố tổng thật sự đã đi họp rồi mà, chị đừng quậy nữa, đừng kiến chúng tôi khó xử." Anh bảo vệ theo sau cả một đường vẻ mặt khó xử, cũng không dám thật sự cản lại, mỗi khi sắp đụng đến Lăng Như Nguyệt liền kinh hoảng né tránh, thái độ càng thêm cẩn thận.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!