Chương 9: Thứ cô muốn là con người anh

Tại cửa đăng ký kết hôn, người xếp hàng chờ đợi không nhiều, rất nhanh đã đến lượt họ.

Tuần tự làm theo tất cả các thủ tục, chưa đầy một tiếng đồng hồ, hai cuốn giấy chứng nhận kết hôn được đóng dấu nổi đã trao vào tay hai người.

Nhìn cuốn sổ đỏ trong tay, Lương Chiêu Nguyệt có cảm giác không chân thật.

Trái lại, phản ứng của Châu Vân Xuyên lại bình thản hơn nhiều, chẳng khác gì nhận một cuốn chứng chỉ chuyên môn, giọng nói bình tĩnh mà xa cách: "Mấy ngày tới tôi phải đi công tác, có việc gì hoặc cần gì thì cô liên lạc với Giang Bách, cậu ấy sẽ giúp cô xử lý."

Nói rồi, ánh mắt anh hờ hững rơi trên người cô, tim cô bỗng đập thịch một cái, cô làm ra vẻ bình tĩnh gật đầu đáp: "Được."

Bước ra khỏi Cục Dân chính, Lương Chiêu Nguyệt một lòng nghĩ về chuyện giấy đăng ký kết hôn, không khỏi thất thần, trong lúc không chú ý đã va phải một người, cô vô thức nói: "Xin lỗi."

Sau khi ngẩng đầu lên thấy người mình va phải là Châu Vân Xuyên, trái tim cô tức khắc như vọt lên tới cổ họng.

Châu Vân Xuyên nhìn cô chằm chằm một lúc rồi nói: "Lên xe, tôi đưa cô về trường."

Cô không nghĩ ngợi gì mà từ chối: "Không cần đâu ạ, tôi đi tàu điện ngầm được rồi."

Anh hơi cau mày, giọng điệu không cho phép bàn cãi: "Lên đi, tôi có chuyện khác muốn nói với cô."

Thấy vậy, Lương Chiêu Nguyệt cũng không kịp nghĩ đến việc liệu có làm lỡ chuyến công tác của anh không, bèn ngồi lên xe. Thắt dây an toàn xong, cô ngồi nghiêm chỉnh, chờ Châu Vân Xuyên lên tiếng, nhưng đợi rất lâu cũng không thấy anh mở miệng nói chuyện.

Xe chạy với tốc độ đều đặn trên con đường rộng lớn, Lương Chiêu Nguyệt liếc nhìn anh, thấy anh quả thực không có ý định nói chuyện, cô cũng không dám hỏi nhiều.

Im lặng suốt chặng đường, cho đến khi đến cổng bắc của Đại học Bắc Thành, xe mới từ từ dừng lại.

Châu Vân Xuyên lúc này mới thong thả nói: "Mở ngăn tủ trước mặt cô ra, bên trong có ba cái iPad, cô chọn một cái mà dùng."

Lương Chiêu Nguyệt sững người, nhất thời không hiểu ý anh.

Anh liếc cô một cái, kiên nhẫn lặp lại một lần nữa, rồi hỏi: "Cần tôi lấy giúp cô không?"

Không biết vì sao, câu nói sau cùng này Lương Chiêu Nguyệt lại cảm nhận được vài phần ý vị trêu chọc.

Điều này khác xa với ấn tượng xa cách, nghiêm túc mà anh đã tạo ra cho cô trước đây.

Trong lòng nhất thời có suy nghĩ khác lạ, dưới cái nhìn của anh, cô do dự mở ngăn kéo.

Bên trong quả thực có ba chiếc iPad, đều là mẫu mới nhất hiện nay, tuy đều đã được mở hộp nhưng trông không khác gì máy mới.

Động tác đưa tay của Lương Chiêu Nguyệt khựng lại.

Cũng trong vài giây do dự này, trong tầm mắt cô có một bàn tay vươn tới, không lâu sau, một bóng người nghiêng về phía cô. Khoảnh khắc người đó kề vai sát cánh với mình, không khí xung quanh lập tức tràn ngập mùi hương thanh mát lạnh lẽo của gỗ tuyết tùng.

Trong một thoáng, Lương Chiêu Nguyệt có ảo giác như đang ở giữa một vùng tuyết lớn mênh mông.

Cô độc, lạnh lẽo và tĩnh mịch.

Châu Vân Xuyên lấy một chiếc iPad màu bạc, đặt vào tay cô, sau đó quay trở lại vị trí lái xe.

Động tác dứt khoát gọn gàng, không chút dây dưa, vô cùng quả quyết.

Khi anh rời đi, mùi hương thanh mát kia đã nhạt đi vài phần.

Hô hấp của Lương Chiêu Nguyệt dần trở lại bình thường, nhưng dòng suy nghĩ vẫn còn mơ hồ.

Chẳng lẽ quá trình mình loay hoay với cái iPad ban nãy đã bị anh chú ý tới?

Thấy cô ngây người, tưởng cô ngại không dám nhận, Châu Vân Xuyên nói: "Hai cái kia có nhiều tài liệu, cái này là máy dự phòng, cô cứ lấy dùng đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!