Cách Châu Vân Xuyên xử lý các vấn đề tình cảm rất đơn giản, thẳng thừng từ chối, không cho một tia khả năng mập mờ nào.
Mạnh An An nhận xét, cái gọi là trai thẳng cũng chỉ đến thế mà thôi.
Ngoài vấn đề tình cảm, Lương Chiêu Nguyệt còn biết được nhiều hơn về quá khứ của anh.
Ví dụ như, quá trình học tập của Châu Vân Xuyên sớm và nhanh hơn so với bạn bè đồng trang lứa.
Năm 16 tuổi, anh đã nhận được thư mời nhập học của Trường Kinh doanh Wharton thuộc Đại học Pennsylvania. Bốn năm đại học, anh lần lượt thực tập tại Goldman Sachs và Morgan Stanley, và sau khi tốt nghiệp đại học, anh ở lại Morgan làm việc hai năm. Năm 22 tuổi, anh một lần nữa trở lại Trường Kinh doanh Wharton để theo học chương trình MBA. Trong khoảng thời gian này cho đến khi về nước, công ty ngân hàng đầu tư mà anh qua lại nhiều nhất là Goldman Sachs.
Năm 26 tuổi, anh từ chức về nước, cùng với Từ Minh Hằng, Dư Hạo và những người khác thành lập Vân Hòa Capital, sau đó chỉ trong vòng 6 năm ngắn ngủi đã đưa Vân Hòa Capital lên vị trí top 3 trong lĩnh vực quỹ đầu tư tư nhân trong nước.
Lại ví dụ như, con người Châu Vân Xuyên là một kẻ cuồng công việc.
Trong thời đại mà mọi người đều phàn nàn về văn hóa làm việc "996*", đối với anh, điều đó hoàn toàn không đáng nhắc tới. Bởi vì từ nhiều năm trước, chế độ làm việc của anh đã là "007". Hơn nữa còn nghiêm khắc đến mức hà khắc là làm việc không nghỉ ngày nào trong năm.
Văn hóa làm việc "996*": Làm từ 9 giờ sáng đến 9 giờ tối, 6 ngày một tuần
"007*": Làm việc 24 giờ một ngày, 7 ngày một tuần
Nếu nói anh yêu công việc đến mức nào, thì cũng không hẳn.
Phần lớn là vì anh cần một trạng thái đầu óc minh mẫn, hoạt động ở tốc độ cao để chuyển hướng sự chú ý khỏi những chuyện khác.
Còn chuyện khác đó là gì, Mạnh An An không nói.
Lương Chiêu Nguyệt cũng không hỏi nhiều.
Theo lẽ thường, một kẻ cuồng công việc như vậy thường có thái độ đối phó qua loa hoặc cho qua ngày với cuộc sống.
Nhưng đặt vào trường hợp của Châu Vân Xuyên thì lại không phải như vậy. Ngược lại, anh có yêu cầu cực kỳ cao đối với tiêu chuẩn sống. Thể hiện ở các phương diện ăn, mặc, ở, đi lại, đều là lựa chọn kỹ càng.
Lương Chiêu Nguyệt khó mà tưởng tượng được, một người dồn toàn bộ tâm sức vào công việc lại có thể còn dư sức để kén chọn trong cuộc sống.
Rốt cuộc, chỉ cần làm tốt một việc đã rất khó rồi, đồng thời quán xuyến nhiều việc lại càng khó hơn, thế nhưng đối với Châu Vân Xuyên, dường như đó là chuyện dễ như trở bàn tay.
Ngoài việc anh có xuất thân ưu tú, còn có sự bồi dưỡng có ý thức của bản thân từ sau này.
Buổi chiều ngày đông, nắng lười biếng, là một ngày đẹp trời hiếm có.
Sau khi ra khỏi Tinh Hải Ngạn, bốn người chia làm hai ngả, Từ Minh Hằng đưa Mạnh An An về nhà, còn Lương Chiêu Nguyệt đương nhiên đi cùng Châu Vân Xuyên.
Lúc này Lương Chiêu Nguyệt đang ngồi ở ghế phụ, thỉnh thoảng nhìn ra ngoài cửa sổ, cảm nhận sự ấm áp và dễ chịu khi làn gió nhẹ lướt qua mặt; thỉnh thoảng lại nghiêng mặt nhìn Châu Vân Xuyên đang lái xe, vẻ mặt anh tập trung, không một chút phân tâm.
Cô tự cho rằng mình làm rất kín đáo, Châu Vân Xuyên chắc chắn sẽ không để ý. Nhưng vào lần thứ ba cô nhìn anh, đột nhiên, Châu Vân Xuyên quay mặt lại, bốn mắt nhìn nhau. Lòng cô tức thì hoảng hốt, nắm chặt dây an toàn rồi mỉm cười trấn tĩnh với anh, định lẳng lặng cho qua chuyện này, không ngờ, Châu Vân Xuyên nhìn cô chăm chú một lúc, nói đầy ẩn ý: "Đây là lần thứ ba em nhìn anh sau khi lên xe."
Cũng lúc này, Lương Chiêu Nguyệt mới phát hiện xe đã dừng lại từ lúc nào không hay.
Phía trước là một ngã tư lớn, thời gian đèn đỏ kéo dài tới 80 giây, nói cách khác, cô khó mà coi như không có chuyện gì xảy ra.
Châu Vân Xuyên không chỉ hỏi thẳng thừng, mà ánh mắt lại còn sắc bén mang theo vẻ dò xét, Lương Chiêu Nguyệt nhất thời không tìm được lời nào, ngón tay nắm chặt dây an toàn mà mân mê.
Cô cố gắng dùng sự im lặng để vượt qua hơn một phút chờ đợi này, nhưng lại là vô ích.
Vài giây trôi qua, cô nghe Châu Vân Xuyên hỏi: "Có gì muốn nói à?"
Khoảnh khắc đó cô nắm chặt dây an toàn, trong lòng muốn nói thật, nhưng đến đầu môi lại biến thành: "Em tò mò một chuyện."
Anh không ngờ lại là một câu như vậy, nhướng mày, hỏi: "Chuyện gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!