Chương 21: (Vô Đề)

Quay lưng về phía ánh sáng yếu ớt, khuôn mặt người kia nửa ẩn nửa hiện trong bóng tối, nét mặt mờ nhạt mơ hồ. Giọng điệu đều đều, gần như không có chút dao động, không có chút cảm xúc quá lớn nào. 

Dung Nhân nằm bên dưới, đang chìm sâu trong chiếc giường êm ái, bị áp lực đè nặng, vẫn chưa thoát khỏi cơn mê man, đầu óc mơ hồ. 

Sau đó, chiếc khăn tắm buộc lỏng lẻo đã hoàn toàn rơi ra, để lộ làn da mịn màng và đường cong quyến rũ. May mà khoảng cách cũng không quá xa, bởi tư thế nằm ngửa của Dung Nhân khiến phần lớn vẫn phủ trên người nàng, che khuất tầm nhìn, tạo nên vẻ đẹp mơ hồ. 

Đa số sự chú ý của nàng đều đổ dồn vào hành vi của Ôn Như Ngọc, Dung Nhân chẳng mấy để ý đến lời nói của cô. Nàng nghe, nhưng không bận tâm. Nàng giữ bình tĩnh, không bị lay động bởi bất cứ thứ gì, giống như đã phân định rõ ràng. Vừa ra khỏi giường, nàng đã hoàn toàn thoát khỏi triền miên đêm qua, không còn chìm đắm trong đó nữa. Nàng bình tĩnh hỏi ngược lại: "Chị nghĩ thế nào?

Chị nghĩ chúng ta nên là mối quan hệ gì?" 

Rốt cuộc, hai người không phải là người yêu. 

Cùng lắm thì đó chỉ là một mối quan hệ mập mờ, một mối quan hệ tự nguyện, không có trách nhiệm hay danh phận. 

Ở một mức độ nào đó, mối liên quan này quả thực đúng như những gì Ôn Như Ngọc đã nói. 

Đương nhiên không ám chỉ cô là loại người nào, mà là bản chất ám muội của hai người. Ngay từ đầu đã được định sẵn là một mối quan hệ bí mật. 

Câu trả lời quá lý trí này khiến câu hỏi của Ôn Như Ngọc trở nên thừa thải, như làm quá lên. 

Ánh mắt cô lướt qua xương quai xanh của nàng, cách xương quai xanh năm phân, rồi lại nhích lên. Ôn Như Ngọc vẫn thản nhiên, khẽ nói: "Tôi còn tưởng là em sợ." 

Dung Nhân thẳng thắn đáp: "Bị phát hiện là chị thì rất khó giải thích." 

Những giao tiếp hằng ngày của hai người rõ ràng có phân biệt, bị kẹp giữa những mối liên hệ bạn bè. Xã hội ngày nay còn chưa cởi mở để chấp nhận tình yêu đồng giới, lại còn là mối quan hệ x*c th*t, ít nhất là không thoáng như vậy, chắc chắn sẽ có chút hậu quả. 

Nếu hai người xa lạ còn nói được, nhưng nếu hai người cùng chung một nhóm bạn và liên tục gặp nhau thì còn lúng túng hơn cả một mối quan hệ bình thường rồi chia tay. Dù sao nếu một ngày nào đó họ chia tay, việc giữ thể diện cơ bản cũng không thể, thậm chí còn tạo thành phiền phức không nhỏ. 

Ôn Như Ngọc đồng ý, nói thêm: "Này cũng đúng." 

Dung Nhân nói: "Rất khó giải thích." 

Người này lại cực kỳ tự biết mình: "Thỏ không ăn cỏ gần hang, con người cũng vậy." 

Dung Nhân ngước mắt lên nhìn cô. 

"... Ừm." 

Vẻ mặt Ôn Như Ngọc càng có ý vị sâu xa. "Tôi cũng tính là cỏ gần hang sao?" 

Dung Nhân đáp: "Không biết." 

Ôn Như Ngọc trầm ngâm một lát. "Hình như không phải, trước nay chúng ta chưa bao giờ cùng đường, này không công bằng." 

Không nói thêm gì nữa, Dung Nhân đi thẳng vào vấn đề: "Có phải hay không cũng không quan trọng." 

Đây không phải lúc bàn luận những chuyện này, hiện tại không đúng lúc. 

Không hề hay biết, bầu không khí lặng lẽ thay đổi. Ôn Như Ngọc chỉ hỏi một chút, rồi đưa tay lên má trái nàng, nhẹ nhàng chạm vào. Dung Nhân vẫn bất động, chiếc cổ thon dài xinh đẹp của nàng ngẩng lên, vô thức nghiêng sang một bên. 

Đầu ngón tay cô v**t v* khuôn mặt nàng, rồi đến tai nàng, đụng chạm như có như không mang theo cảm giác chiếm hữu, cũng là câu trả lời trước thái độ của Dung Nhân. Khi cô đưa tay ra sau tai nàng, Ôn Như Ngọc dừng lại hai giây, xoa tóc nàng, đầu ngón tay lập tức ẩm ướt. 

Dáng vẻ của Dung Nhân hiện tại có chút quyến rũ hơn hẳn thường ngày ăn mặc chỉnh tề, tóc tai rối bù, môi đỏ ửng. Có lẽ vì không muốn bị nhìn thấy, nàng cố tình đè hô hấp, ngực phập phồng, có phần gấp gáp không ổn định. 

Lại chạm ở sau tai, trong con ngươi của Ôn Như Ngọc càng thêm phần phấn khích, hô hấp của cô trở nên nặng nề hơn. 

Tấm ga trải giường bên dưới cọ vào lưng Dung Nhân, nàng quay mặt đi, vùi sâu vào n** m*m m**, vì hô hấp trì hoãn mà làm xương quai xanh càng nổi bật hơn. 

Nhưng Ôn Như Ngọc chỉ chạm vào nàng, không vượt quá giới hạn. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!