Một phần nguyên nhân là do thời đại này, phần khác là vì gia đình cô từng gặp biến cố.
Lục Trường Chinh mím môi, không nói gì.
Ra khỏi nhà khách, anh dẫn Giang Đường đi về phía khu gia đình.
Con đường dưới chân gập ghềnh không bằng phẳng.
Trên đường, họ gặp một số người nhà quân nhân.
Thấy Lục Trường Chinh đưa một cô gái đến, ai nấy đều tò mò quan sát.
Quân khu này rất lớn, Lục Trường Chinh có chút danh tiếng trong đơn vị, nhưng ở khu gia đình thì không phải ai cũng biết đến anh.
Dù sao anh hiếm khi lui tới đây.
Giờ phút này, một đôi nam nữ dung mạo xuất chúng cùng xuất hiện, thu hút sự chú ý của mọi người cũng là điều dễ hiểu.
Lục Trường Chinh lo Giang Đường sẽ thấy không thoải mái vì bị nhìn chằm chằm, liền cúi mắt quan sát cô.
Chỉ thấy cô ung dung nhìn xung quanh, trong đôi mắt còn mang theo sự tò mò, hoàn toàn không có vẻ gì là xấu hổ.
Là do cô không biết ngại, hay chỉ đơn giản là không cảm thấy cần thiết phải xấu hổ?
Lục Trường Chinh dẫn cô đến căn nhà anh vừa xin được hôm qua.
Bên cạnh là nhà của một chính ủy trong đoàn khác.
Vợ của chính ủy là giáo viên tiểu học trong quân khu, là người khá hiền hòa.
Đây cũng là một trong những lý do anh chọn nơi này.
Anh mở cổng, dẫn Giang Đường vào trong.
"Sau em sẽ sống ở đây sao?"
Giang Đường quan sát căn nhà trước mặt.
Dù chỉ là nhà tường đất, nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với nơi cô từng ở trong núi.
Hơn nữa, căn nhà này khá rộng.
Đi vào trong, cô thấy có ba gian chính.
Hai bên trái phải của gian chính còn có thêm hai phòng nhỏ.
Bên tay trái của sân là một căn nhà nhỏ hơn, đó là bếp và kho chứa đồ.
Bên tay phải cũng có một phòng nữa, nhưng Giang Đường không hiểu nó dùng để làm gì.
Lục Trường Chinh giải thích: "Những năm trước, khu gia đình này giao thông không thuận tiện.
Người nhà của bộ đội phải tự trồng rau, nuôi gà, nuôi heo."
Giang Đường tò mò sờ chỗ này một chút, chỗ kia một chút, gật đầu liên tục.
Một cái sân trống không, vậy mà cô lại rất thích.
"Sau này đây là nhà của em sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!