Chương 37: Rất Thích Lục Trường Chinh

Về đến khu nhà tập thể.

Giang Đường dừng xe, việc đầu tiên là quay sang nhìn Lục Trường Chinh.

Đôi mắt cô sáng rực, giống như một đứa trẻ vừa làm được điều gì đó rất giỏi giang, mong chờ được người lớn khen ngợi.

Lục Trường Chinh không làm cô thất vọng.

Anh khẽ cười, đưa tay xoa nhẹ mái tóc cô.

"Đường Đường của chúng ta giỏi quá!"

Giang Đường vốn chỉ cười nhẹ, nghe xong câu này, nụ cười lập tức lan rộng, đôi mắt cong cong rạng rỡ.

"Lục Trường Chinh, anh lại đây."

"Hửm?"

Lục Trường Chinh hơi cúi người xuống.

Giang Đường kiễng chân, bất ngờ đặt lên má anh một nụ hôn thật kêu.

"Lúc ở thành phố em đã muốn hôn anh rồi, nhưng anh nói không được, nên em nhịn đến khi về nhà mới hôn đó."

"Em có phải rất ngoan không?"

Cô không hề biết rằng hành động này đã khiến người đàn ông trước mặt chấn động đến mức nào.

Cô chỉ làm theo cảm xúc của bản thân.

Cô thích hôn Lục Trường Chinh, thích anh vô cùng.

Lục Trường Chinh dần hoàn hồn, bật cười đáp: "Đường Đường đúng là một bé ngoan."

"Không phải, em không phải bé ngoan đâu, bé ngoan là ở đây này!"

Giang Đường nghiêm túc chỉ vào bụng mình, sửa lại lời anh.

"Vừa rồi em lại hôn anh nữa, vậy có phải sẽ có thêm mấy em bé không?" Cô tò mò hỏi, trong mắt còn lóe lên chút vui sướng.

Lục Trường Chinh cảm thấy có chút khó khăn khi phải giải thích chuyện này.

"Không phải như vậy đâu, đồng chí Giang Đường…"

Đối diện với gương mặt nhỏ nhắn đầy tò mò, anh lúng túng mở miệng: "Không phải cứ hôn là sẽ có em bé đâu."

"Ồ?

Vậy phải làm thế nào?"

Lục Trường Chinh dám chắc rằng nếu bây giờ anh nói ra, cô nhất định sẽ lập tức bảo anh thực hành ngay.

Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh đó thôi, mặt anh đã đỏ bừng, còn bị chính nước bọt của mình làm sặc.

"Khụ khụ khụ… Khụ khụ khụ…"

Giang Đường chớp mắt đầy khó hiểu.

Sao thế nhỉ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!