Phòng khách rất yên tĩnh, ngọn đèn vàng dịu tầng tầng lớp lớp phủ lên hình bóng hai người, tiếng hôn môi mập mờ nhỏ xíu truyền thẳng vào tai khiến cả hai có phần không chống đỡ nổi. Mặc dù Thịnh Li đã lăn lộn nhiều năm trong giới, đã đóng không ít cảnh hôn, nhưng loại hôn sâu kiểu môi lưỡi khăng khít thế này, cô thật sự rất thiếu kinh nghiệm.
Kinh nghiệm của Dư Trì hoàn toàn chỉ có cô, rõ ràng động tác lúc ban đầu còn hơi vụng về, nhưng việc hôn môi, lên giường hay cả dục – vọng đi nữa đến tột cùng đều là chuyện thuộc về bản năng, dường như không cần chỉ dạy, cũng không cần cô đến dụ dỗ, chỉ cần tuân theo khao khát chiếm hữu bên trong là đủ.
Cậu muốn hôn cô, muốn cắn cô, muốn thôn tính hơi thở cô.
Môi Thịnh Li vừa tê vừa đau, cô không ngờ lần đầu tiên hôn môi cùng Dư Trì có thể kịch liệt nhường này, có lẽ trước đây cô tạo nghiệp quá nhiều, tỏ ra quá cặn bã, đùa giỡn người ta quá trớn, chú sói con này đang chộp lấy thời cơ báo thù cô ư?
Cô rên lên hai tiếng, cào hai vết trên cổ cậu.
Hơi thở hai người triền miên quấn quýt, cuối cùng Dư Trì hôn nhẹ lên môi cô, bàn tay đỡ sau gáy cô, cúi đầu thở gấp.
Một lát sau, Thịnh Li sờ tay lên môi mình, ngẩng đầu ấm ức lườm cậu: "Cậu… không sợ lây bệnh cho tôi à?"
Dư Trì cụp mi mắt nhìn người trong lòng, hơi thở cậu nóng rực, giọng nói vừa thấp vừa khàn: "Chị muốn thế còn gì? Thích thì tôi chiều thôi."
Thịnh Li: "……."Đọc Full Tại
Vừa định quở trách cậu, bỗng cô phát hiện một việc.
Cái cậu này uống rượu vào mặt không đỏ, nhưng tai và cổ lúc này lại đỏ lên bất thường.
Cô nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cậu, nhướng mày hỏi: "Vừa nãy cậu mạnh mẽ lắm mà? Sao bây giờ lại đỏ mặt?"
Dư Trì hơi mất tự nhiên, ngoảnh mặt đi gằn giọng: "Thiếu kinh nghiệm như tôi thì tuổi gì với chị được?"
Mặt Thịnh Li cũng đỏ, nhịp tim còn chưa thể khôi phục lại tần số bình thường, nhưng vẫn cố tình đáp trả: "Đúng vậy, dù gì tôi cũng đóng nhiều cảnh hôn rồi." Nói xong, cô lại ngoẹo đầu nhìn cậu, "Bỗng dưng hối hận đã để cậu đi thử vai, sau này cậu phải quay cảnh hôn với người khác, tôi sẽ ghen mất."
Dư Trì thật sự chưa từng gặp người nào như cô, cô làm biết bao nhiêu chuyện khiến người người phẫn nộ, đóng cảnh hôn nhiều không kể xiết, cậu còn chưa làm gì cô đã nhẫn tâm lên án cậu trước. Dư Trì cảm thấy mình bị cô bắt chẹt thê thảm, giọng nói đầy bất lực: "Chị bây giờ phải nhắc đến cảnh hôn đó cho bằng được sao?"
"Được được được, tôi không nói nữa." Thịnh Li cũng cảm thấy mình đã phá nát bầu không khí, cô nghiêng đầu hôn nhẹ khóe môi cậu, "Vậy bạn trai, rót cho mình ly nước nhé?"
Trong nhà không có nước sôi để nguội, Dư Trì cầm ấm nước vào bếp đun nước.
Thịnh Li đi theo, đứng cạnh bàn: "Uống nước lạnh cũng được mà."
Dư Trì không trả lời, đun nước rồi xoay đầu nhìn cô: "Chị đến đây thế nào?"
Thịnh Li vừa lật xem sổ khám bệnh của cậu, vừa kể lại sống động mình phải chịu khổ sở cay đắng nhường nào mới đến được đây, gấp sổ khám bệnh lại, cô ngẩng đầu cười: "Sáng kiến Viên Viên nghĩ ra ổn áp phết. Dư Tiểu Trì, khi nào lĩnh lương nhớ phát phong bì lì xì cho Viên Viên nhé."
Dư Trì nhíu mày: "Hay ư? Nửa đêm nửa hôm bảo chị – một nữ minh tinh đạp xe lang thang ngoài đường, lỡ xảy ra chuyện thì sao?"
"Cậu yên tâm, xe bọn họ chạy đằng trước." Thịnh Li không kể cậu biết, vừa nãy khi không thấy ai trên đường cô quả thật sợ muốn chết, cô thích thú nhìn cậu, "Không mạo hiểm làm sao tóm được bạn trai chứ?"
Hở ra là gọi bạn trai ngọt xớt.
Dư Trì cười nhạt nhòa, hỏi: "Phải không? Có thể ba tháng sau chị lại có thêm một cậu bạn trai nữa cũng nên."
Thịnh Li ngẩn người, nhận ra cậu đang nói đến Lộ Tinh Vũ, cô phì cười thành tiếng, an ủi cậu: "Tưởng gì, yên tâm cậu sẽ là vợ lớn."
Dư Trì: "……"
Cô cà chớn số hai thì không ai dám số một.
Dư Trì hờ hững xoay ngoắt đi, Thịnh Li vội vã đuổi theo, ôm cậu từ đằng sau, dịu giọng dỗ dành: "Lừa cậu thôi, Lộ Tinh Vũ là một tên mồm mép bép xép hồ ngôn loạn ngữ ăn không nói có, dù cậu ta có thể giữ mình hết ba tháng chị cũng chả thèm đâu. Làm gì có ai sánh được với cậu, cậu là báu vật độc nhất của chị."
Dư Trì vừa khinh bỉ mình thật quá dễ dãi, vừa bất lực hỏi: "Chị còn muốn uống nước không?"
"Uống."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!