Chương 89: Ngoại truyện - Mãi mãi ân ái

Chuyển ngữ: Yeekies

___

Tạ Hàm Ngọc vốn nổi tiếng ở Thiên giới, là yêu tộc duy nhất thăng thiên trong vạn năm qua. Tu vi của hắn nếu bỏ đi bảy phần thì vẫn có thể xưng bá ở phàm giới. Huống chi ở Thiên giới, hắn còn có đủ mười phần sức mạnh.

Tính khí hắn vốn dĩ không tốt, làm việc tùy hứng. Thế nên các tiên quân ở Thiên giới khi biết Tạ Hàm Ngọc đã cứu một con yêu thỏ, ai nấy đều ngạc nhiên.

Suy cho cùng, vị này không phải là người có lòng từ bi. Không lột da thỏ nướng ăn là may lắm rồi, vậy mà lại cứu về Thiên giới?

Tạ Hàm Ngọc không hề hay biết suy nghĩ của mọi người. Hắn mang con thỏ về vì hắn nhớ Mục Đường Phong thích thỏ. Con thỏ nhỏ này trông đáng yêu. Mang về tặng Đường Đường, Đường Đường chắc chắn sẽ rất vui.

Hắn một đường ôm con thỏ trắng muốt trở về Dạ Hành Cung. Hắn đẩy cửa vào, gọi lớn: "Đường Đường—"

Thế nhưng hắn quên mất, trong điện của hắn linh lực rất mạnh. Yêu thỏ trong lòng hắn trực tiếp hóa thành hình người. Thiếu niên có đôi môi đỏ, răng trắng, mắt màu đỏ nhạt. Trên mái tóc trắng còn rủ xuống hai cái tai thỏ. Hắn mở mắt tò mò nhìn xung quanh.

Khi Mục Đường Phong quay đầu lại, y nhìn thấy cảnh tượng đó. Đôi mắt trong suốt như lưu ly của y chuyển sang con yêu thỏ trong lòng hắn. Y bình thản đợi Tạ Hàm Ngọc mở lời.

Mặc dù Mục Đường Phong vẫn không có biểu cảm gì, nhưng Tạ Hàm Ngọc rõ ràng cảm nhận được áp lực xung quanh giảm đi rất nhiều.

Thiếu niên yêu thỏ rõ ràng bị biểu cảm lạnh lùng của Mục Đường Phong dọa sợ. Hắn theo bản năng ôm chặt lấy Tạ Hàm Ngọc. Đôi mắt đỏ nhạt của hắn đầy vẻ tò mò.

"Đường Đường, không phải như ngươi nghĩ đâu. Con thỏ này là ta đặc biệt mang về cho ngươi..."

Tạ Hàm Ngọc "bốp" một cái vào trán yêu thỏ: "Biến về."

Thiếu niên yêu thỏ bị đánh một cái, ngẩn người. Vầng trán trắng bệch của hắn đỏ lên. Nhưng hắn hiểu ý của Tạ Hàm Ngọc. Một luồng sáng trắng bừng lên từ người hắn. Hắn biến thành một con thỏ trắng mềm, béo mũm mĩm.

Con thỏ trắng dùng đệm thịt mềm mại ôm lấy cánh tay Tạ Hàm Ngọc. Mắt Tạ Hàm Ngọc cong lên. Hắn nhấc tai thỏ, đưa nó đến trước mặt Mục Đường Phong.

Mục Đường Phong liếc nhìn hắn một cái, rồi lại nhìn con thỏ một lúc. Con thỏ đang đạp chân giữa không trung. Đôi mắt đỏ rưng rưng nhìn y.

"Sau này đừng mang những thứ kỳ quái về nữa."

Môi Mục Đường Phong mím chặt. Y đỡ lấy con thỏ vào lòng, rồi quay người đi vào phòng. "Rầm" một tiếng, cửa đóng lại.

Tạ Hàm Ngọc nghĩ, quả nhiên Mục Đường Phong vẫn thích. Hắn không kìm lòng mà mỉm cười. Nhưng rất nhanh, hắn không cười nổi nữa.

Buổi tối, chưa kịp lên giường, hắn đã thấy Mục Đường Phong ôm con thỏ lên giường. Con thỏ béo nằm gọn trong lòng Mục Đường Phong. Rõ ràng nó đã thay đổi thái độ với Mục Đường Phong. Miếng đệm thịt béo múp míp ôm lấy ngón tay Mục Đường Phong, đặt lên bụng nó.

Mục Đường Phong ôm con thỏ trắng, biểu cảm trông dịu dàng. Tạ Hàm Ngọc nhìn mà tim tan chảy. Hắn không nhịn được, cúi xuống hôn một cái vào má y.

"Đường Đường..."

Hắn thuận thế đẩy y xuống giường. Hắn nắm lấy tai thỏ, định ném nó xuống. Môi Mục Đường Phong khẽ cong lên. Y ôm chặt con thỏ, không chịu buông tay. Trong đôi mắt trong veo của y phản chiếu khuôn mặt Tạ Hàm Ngọc. Y dịu giọng nói: "Tạ huynh."

Giọng nói nhẹ nhàng, dịu dàng, như có một cái móc nhỏ, khiến Tạ Hàm Ngọc nghe xong cứng đờ. Ánh mắt hắn trở nên u ám. Hắn nhìn chằm chằm vào Mục Đường Phong như nhìn một miếng thịt, vẫn đang suy nghĩ nên bắt đầu từ đâu, thì thấy Mục Đường Phong lại cười với hắn một cái.

Đôi mắt y khẽ cong, đôi môi đỏ mọng nhếch lên. Hơi thở ấm áp phả vào tai hắn. Y khẽ nói với hắn.

Tạ Hàm Ngọc bị nụ cười đó làm cho chói mắt. Mắt hắn đơ ra, tai hắn đỏ bừng. Hắn không nghe rõ Mục Đường Phong nói gì. Hắn chỉ đồng ý một cách mù quáng.

"Tạ huynh, hôm nay huynh ra ngoài ngủ đi nhé...?"

Một khắc sau.

Tạ Hàm Ngọc một mình đứng ngoài điện, ngước nhìn ánh trăng. Gió đêm thổi thẳng vào mặt hắn, lạnh thấu xương. Hắn ngồi trên mái nhà với vẻ mặt vô cảm, lắng nghe người bên trong trêu đùa con thỏ nhỏ. Hắn lại cảm thấy đầu óc mình có vấn đề rồi.

Lần sau không thể mang những thứ kỳ quái về nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!