Chương 86: Thiên Đạo

Chuyển ngữ: Yeekies

___

Tạ Hàm Ngọc làm việc luôn tùy hứng. Việc hắn giúp y chữa vết thương, cứu y khi y ngã xuống nước, chỉ là hành động bộc phát. Có thể lúc đó hắn có tâm trạng tốt, hoặc là không quen với việc y quá yếu đuối. Nói tóm lại, hắn chỉ chú ý đến y vài lần vì thấy nhàm chán mà thôi.

Nếu không thì khi có được Công Đức Lục, hắn đã không đến tìm y ngay, dùng cách suýt chút nữa khiến y mất mạng để rồi cứu y, coi đó là để báo ơn.

Làm gì có nhân duyên báo ứng? Làm gì có cơ duyên thăng thiên, tất cả chỉ là do Ân Trường Linh dùng để lừa gạt Tạ Hàm Ngọc mà thôi.

Ân Trường Linh có hai nỗi ám ảnh lớn nhất đời mình. Một là đệ tử duy nhất của hắn đã yêu Yêu Tôn vạn năm trước. Hai là sự ra đời của yêu tộc, một sinh vật thấp kém và xấu xa như vậy.

Đối với hắn, cả hai điều này đều không thể tha thứ. Đệ tử duy nhất của hắn, là người mà hắn đã tốn hàng ngàn năm tâm huyết để nuôi dưỡng. Theo hắn, y phải tuân theo ý chí của hắn, cùng hắn đồng lòng loại bỏ yêu tộc.

Thế nhưng, đệ tử của hắn lại không làm theo ý hắn. Y không những không muốn tàn sát yêu tộc, mà còn yêu luôn Yêu Tôn đã thăng thiên. Điều này khiến hắn vô cùng tức giận. Hắn đe dọa đệ tử phải chia tay với Yêu Tôn đó. Hắn tìm mọi cách để chia rẽ họ, nhưng hai người này vẫn cứ hết lần này đến lần khác quay về bên nhau.

Dù hắn có làm gì đi nữa, cũng không thể cắt đứt nghiệt duyên giữa hai người này.

Đệ tử của hắn và Tri Dạ Yêu Tôn cùng xuống trần. Hắn cố tình chia cách họ ở hai nơi xa nhau. Vốn dĩ hai người sẽ không có bất kỳ liên quan nào, nhưng trong cõi u minh, họ vẫn quấn lấy nhau. Thế là hắn dùng Công Đức Lục để lừa Tạ Hàm Ngọc, dùng Tạ Hàm Ngọc để ép Mục Đường Phong thức tỉnh Kim Thiền Chi Thân. Thậm chí hắn không ngại niệm chú Liệt Dục Phệ Tình. Thế nhưng, dù Tạ Hàm Ngọc có trúng chú thuật và trở nên thất thường với Mục Đường Phong, thì đệ tử của hắn vẫn không chịu buông tay.

Đệ tử là người một lòng một dạ. Hắn không thể nào chia rẽ y với Yêu Tôn kia. Hắn chỉ có thể tìm cách khác. Yêu tộc đã gây họa trước. Hắn nghĩ ra một cách tuyệt vời.

Lột bỏ linh hồn của Mục Đường Phong, để Mục Đường Phong chỉ biết nghe lời hắn. Dùng Kim Thiền Chi Thân của Mục Đường Phong để làm vũ khí hình người tàn sát yêu tộc. Như vậy... thật là vẹn cả đôi đường.

Thay vì có một tên nghịch đồ có chấp niệm khó tan, chi bằng biến y thành một con rối nghe lời. Như vậy, công sức nuôi dưỡng hàng ngàn năm của hắn cũng không uổng phí.

Hắn là Thiên Đạo, là hóa thân của quy tắc. Hắn hiểu rất rõ sự cân bằng của thế gian. Yêu tộc không nên tồn tại... Về cảm xúc của mình, ngay khoảnh khắc tình niệm nảy sinh, hắn cũng biết. Không nên yêu đệ tử.

Cho nên, ngay khoảnh khắc tình niệm nảy sinh, hắn đã tách tình hồn ra. Hắn tùy tiện ném nó vào Tam Giới. Tình hồn rơi vào một con nhện trong yêu lâm, và hóa thành một con yêu nhện.

Mục Đường Phong trong Trường Linh Cảnh nhìn thấy Tạ Hàm Ngọc tìm thấy Công Đức Lục, rồi vào miếu cùng Thiên Diện Quỷ Mẫu đưa y vào ảo cảnh, và sau đó... là cuộc gặp gỡ của hai người họ.

Ban đầu, Tạ Hàm Ngọc thực sự không kiên nhẫn với y, coi thường y. Thậm chí hắn còn thường xuyên trêu chọc y, nhìn y xấu hổ. Nhưng sau đó, hắn đã nghiêm túc.

Khi y nhìn thấy Tạ Hàm Ngọc sau khi bị Chỉ Vu tấn công đến bất tỉnh, đã giao dịch với Thiên Đạo, muốn buông tay y, sau khi trúng chú Liệt Dục Phệ Tình thì vẫn đi theo y và Ngân Huyền, và ảo cảnh do Ngân Huyền tạo ra về việc Tạ Hàm Ngọc chạm vào Thích Việt, y đứng im tại chỗ rất lâu, thần sắc có chút sững sờ.

Ba năm trước, ở cổng Vạn Yêu Tế, Tạ Hàm Ngọc bỏ y mà đi. Thực ra hắn không đi xa. Hắn đứng lại ở cổng rất lâu. Chỉ đến khi Ngân Huyền đến, hắn mới biến mất.

Trước khi đi, bước chân hắn khẽ khựng lại, rồi hắn phun ra một ngụm máu tươi. Sắc mặt hắn trắng bệch như giấy.

Không khó để nhận ra, lúc đó Ân Trường Linh vì sao lại dừng lại. Bởi vì có người đã chịu được áp lực của Vạn Yêu, kết thúc lễ hiến tế... Người đó chính là Tạ Hàm Ngọc.

Mục Đường Phong nhất thời không biết nên khóc hay nên cười. Tạ Hàm Ngọc vì y mà bị chú Liệt Dục Phệ Tình giày vò đến phát điên. Mọi việc hắn làm sau đó đều là vì y. Hai người họ... rốt cuộc là gì đây?

Điều đó khiến y trông như một người không hiểu chuyện. Cứ như thể Tạ Hàm Ngọc đã hy sinh rất nhiều vì y, mà y lại không hề trân trọng.

Nhưng... người này, tại sao chưa bao giờ hỏi y? Hỏi xem y có muốn chấp nhận sự hy sinh của hắn không, có muốn chia ly theo cách đó không?

Cứ như thể hắn lấy danh nghĩa là vì y, nhưng lại làm những việc khiến y đau khổ nhất.

Mục Đường Phong ở trong đó cũng đã nhìn thấy Thẩm Sơ Ảnh. Chẳng trách... Ngân Huyền khi đó bắt y đúng là vì con diễm quỷ kia... Chẳng trách con diễm quỷ đó lại muốn giết y.

Mấy người họ giống như một mớ bòng bong không thể gỡ. Ngân Huyền không muốn buông y. Y và Tạ Hàm Ngọc lại luôn dây dưa không dứt. Lại còn con diễm quỷ đó... Họ... mỗi người đều có nỗi khổ riêng và sự thê thảm riêng.

Cuối cùng, trong Trường Linh Cảnh hiện ra hình ảnh Tạ Hàm Ngọc đi theo sau y và Ngân Huyền. Hắn thả chiếc đèn hoa đăng hải đường xuống bờ sông, rồi một mình cô đơn rời đi.

Hình ảnh hóa thành những đốm sáng trắng, dần dần tan biến. Trước mắt y trở lại với nền gạch và đá tối trong hầm. Quan tài băng vẫn tỏa ra hơi lạnh. Ngụy Phượng Lâm vẫn đứng bên cạnh y.

"Đã hiểu ra chưa?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!