Chuyển ngữ: Yeekies
___
Phượng Lâm nhìn y đầy hứng thú: "Ngươi định làm gì?"
Mục Đường Phong nhìn xung quanh, xé một mảnh vải dài từ chiếc khăn trải bàn, xé thành nhiều dải nhỏ, rồi dùng tấm vải dài còn lại bọc sợi dây bạc vào bên trong. Sau đó dùng các dải vải nhỏ buộc từng đoạn một, biến sợi dây bạc mảnh thành một sợi dây thừng dài và thô.
Y liếc nhìn khay trên bàn, đưa tay hất toàn bộ khay xuống đất.
Khay gỗ rơi xuống đất tạo ra một tiếng động khá lớn, mọi thứ vỡ tan văng khắp nơi.
Hai Thanh Nữ bên ngoài nghe thấy tiếng động, một người bước vào, người kia đợi bên ngoài một lúc, thấy thời gian có vẻ hơi lâu, người bên trong ra ngoài đứng đối diện với nàng.
Nàng ngẩng đầu nhìn một cái với vẻ mặt vô cảm, rồi thu lại tầm mắt.
Nếu nàng quan sát kỹ hơn, sẽ thấy người đối diện hơi khác so với trước đây, khuôn mặt thanh tú hơn, da quá trắng như bôi bột mì, môi cũng nhạt hơn họ một chút.
Nhưng nàng ta không để ý lắm.
Mục Đường Phong bắt chước tư thế của Thanh Nữ đối diện, đứng bất động suốt hai tiếng đồng hồ. Bên ngoài trời đã tối hẳn, hai Thanh Nữ khác đột nhiên xuất hiện từ hư không.
Y đoán là họ đổi ca. Thấy Thanh Nữ đối diện mình quay lưng đi thẳng, y đi theo sau lưng nàng.
Không biết tại sao Thanh Nữ không biến mất đột ngột. Thấy y đi theo, nàng ta mở miệng với vẻ mặt vô cảm: "Còn đi theo ta làm gì, mấy ngày trước không phải nói không muốn ở cùng ta sao?"
"Không phải nói muốn tự mình đi hầu hạ Thượng Quan cung chủ sao, viện của ta không chứa nổi đại Phật như ngươi đâu."
Nàng nói gì người phía sau cũng không đáp lại, vì vậy nàng ta dừng lại, bắt đầu quan sát Mục Đường Phong một cách tỉ mỉ.
Mục Đường Phong rũ mắt xuống, lòng bàn tay đổ mồ hôi, tim y đập thình thịch. Nếu bị Thanh Nữ phát hiện ra điều gì không đúng, y coi như xong đời.
Thanh Nữ nhìn một lúc lâu, lông mày nhíu lại.
Sao nàng ta cứ cảm thấy người này không giống trước đây? Nhớ là không cao như vậy... mà cũng không đẹp như bây giờ.
Chắc lại giở trò mới để thu hút sự chú ý của Thượng Quan cung chủ.
Thanh Nữ hừ lạnh một tiếng: "Tưởng làm vậy là Thượng Quan cung chủ sẽ để mắt đến ngươi sao? Mơ mộng ban ngày chưa tỉnh hả..."
"Trừ khi là yêu quái cấp ba trở lên, nếu không thì không thể đến hầu hạ trước mặt Thượng Quan cung chủ đâu."
Mục Đường Phong không nói gì, cứ đi theo sau nàng ta. Nàng ta lải nhải suốt quãng đường, rồi dừng lại ở một sân nhỏ.
Mục Đường Phong đã ghi nhớ con đường, y đi theo vào sân nhỏ. Trong sân có hai gian phòng. Y thấy nàng ta đi vào một phòng, đoán rằng phòng còn lại là của Thanh Nữ lúc nãy.
Y đẩy cửa bước vào. Bài trí bên trong đơn giản, một bàn, một ghế, một giường, bên cạnh còn có một cái rương đựng quần áo, được sắp xếp rất gọn gàng.
Trên bàn có gương, truyện, và hai tờ giấy được vẽ.
Mục Đường Phong lật xem một lúc trên bàn, không tìm thấy thứ gì hữu ích. Y ghi nhớ con đường đã đi, rồi ra khỏi sân.
Màn đêm buông xuống, bầu trời nặng trĩu bao phủ phía trên. Bên cạnh nền đá xanh có trồng những ngọn đèn lưu ly cành tùng, nh** h** màu xanh nhạt bên trong tỏa ra ánh sáng mờ ảo, những hạt bột vàng lấp lánh lơ lửng trong không trung.
Trên hành lang, phượng hoàng đen dang cánh bay trong mây, đầu ngẩng cao. Đuôi phượng đầy màu sắc được điêu khắc bằng vàng trên cột trụ trông rất sống động.
Mục Đường Phong đi theo hành lang ra ngoài. Ban đêm, hơi nước bốc lên từ hồ nước, đi trên đó nửa che nửa khuất, không nhìn rõ phía trước.
Một hành lang dài, hai bên là cột trụ sơn son, trên mái hiên là ngói sứ lưu ly, khắc ấn Liên hoa Tam Thanh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!