Chuyển ngữ: Yeekies
___
Vài nam tử đều rất tức giận, chất vấn các Thanh Nữ. Các Thanh Nữ mặt vô cảm, không nói một lời mà chỉ chỉ cho họ một hướng, bảo họ đi về phía đó.
"Những con yêu nữ này lừa người quá đáng!!"
Một nam tử không nhịn được nói: "Hôm nay họ chết, có thể ngày mai sẽ đến lượt chúng ta."
"Chúng ta phải tìm cách thoát ra."
Lời vừa dứt, nam tử vừa khuyến khích mọi người thoát ra đột nhiên mắt lồi ra, vẻ mặt kinh hoàng đau đớn. Một sợi dây bạc mảnh xuất hiện trên cổ hắn, sợi dây dính máu, cắt đứt đầu hắn.
Máu phun ra như suối, đầu của nam tử lăn xuống đất. Cơ thể mặc hỉ bào của hắn ngã xuống bên cạnh cái đầu, trông cứ như chết không nhắm mắt.
Cả sân nhỏ trở nên yên tĩnh. Một Thanh Nữ xuất hiện từ hư không, một tay kéo tóc của nam tử trên đất, một tay kéo cơ thể hắn, thân hình chẳng mấy chốc đã biến mất tại chỗ.
Máu đọng lại thành một vệt đỏ sẫm trên nền đá xanh, không khí lơ lửng mùi máu tanh chưa tan, những vị công tử còn lại bỗng chốc đều im lặng.
Họ nhìn vũng máu trên đất, ai nấy mặt mày tái nhợt, có người còn vịn vào cây mà nôn thốc nôn tháo.
Đây là lời cảnh cáo rõ ràng mà Thanh Nữ dành cho họ
- đừng hòng nghĩ đến chuyện trốn thoát.
Trên nền đất trước mặt Mục Đường Phong b*n r* không ít máu, y lùi lại một bước, thấy một sợi dây bạc cực mảnh trên đất.
Y nhặt sợi dây bạc lên. Sợi dây này dính máu, không biết làm bằng chất liệu gì, sắc bén vô cùng. Y không cẩn thận, ngón tay bị cứa rách chảy máu.
Mục Đường Phong dùng khăn tay lau sạch máu trên sợi dây bạc, cuộn lại rồi cất vào tay áo.
Ngón tay y nhỏ ra hai giọt máu. Y dùng khăn tay ấn một lúc, đến khi máu ngừng chảy mới buông ra.
Phượng Lâm vẫn luôn đứng bên cạnh y quan sát, trong mắt có chút khó hiểu, hắn hỏi: "Mục công tử lấy sợi dây bạc này làm gì?"
"Cảm thấy sau này sẽ dùng đến."
Thanh Nữ dẫn họ đi vào hành lang, những người còn lại lần này không dám bàn tán gì nữa. Họ đi theo sau Thanh Nữ, đi qua những con đường uốn lượn, đến trước một hồ nước.
Hồ nước trong veo, xanh biếc, bốc lên hơi nóng lượn lờ.
Thanh Nữ liếc nhìn họ, chỉ vào hồ nước ấm: "c** q**n áo ra, vào đi."
Mọi người: "..."
Họ đều là thư sinh, đã học lễ nghĩa nhân đức nhiều năm, giờ đứng trước mặt Thanh Nữ ai nấy đều đỏ mặt.
Có một nam tử lấy hết dũng khí nhìn Thanh Nữ, ngại ngùng nói: "Chúng ta sao có thể tùy tiện c** q**n áo tắm rửa trước mặt nữ tử?"
"Quá bất nhã, không hợp dáng vẻ."
Thanh Nữ không thèm đôi co với họ. Trong lòng nàng ta nghĩ những tên thư sinh này thật phiền phức, túm lấy người nói nhiều nhất ra trước mặt, ba bốn cái đã l*t s*ch quần áo của hắn, rồi ném hắn vào trong hồ nước.
Âm thanh quần áo bị xé rách trong không trung vang lên đặc biệt to. Chiếc hỉ bào đỏ tươi nhẹ nhàng rải rác khắp nơi. Thư sinh bị ném vào hồ nước, đứng hình trong gió một lúc lâu.
Mọi người: "..."
Thanh Nữ quay đầu nhìn họ, mặt vô cảm nói: "Xuống."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!