Chương 43: Xin chị đừng nói với mẹ la em đẫ chết

Tôi nhìn thấy một vẻ mặt bi thương

của Mao Mao, vật chất màu xám bao

quanh ngày cơ thể càng đậm, và trái

tim tôi không thể không trở nên lo

lắng, nói với chòng trai:

"Anh có biết Mao Mao không? Là con

trai của Lâm Miêu Miêu"

Chàng trai lau ước mắt, nhìn tôi cười

cứng ngắc:   

"Dĩ nhiên tôi biết, trước kia chị Miêu

Miêu có mang nó đến chỗ làm, nhân

viên chúng tôi rất thích nó, rất hiểu

chuyện lại rất ngoan ngoãn."

Tôi cau mày, lặng lẽ đưa mắt nhìn

Mao Mao bên cạnh. Như thế nào khi

nghe thấy chính mình qua lời người

khác, nghĩ về sự tình cái chết của

Mao Mâo, bọn họ đều không hiểu

được đâu?

Quả nhiên, những câu sau đấy khiến

tôi choáng váng.

"May mắn giữa bất hạnh, chị gái Miêu

Miêu đồng ý cho Mao Mao ở tạm

trong nhà mình, nhưng …… ngày hôm

chị Miêu Miêu xảy ra chuyện, chúng

tôi gọi cho cô chị gái, nhưng không ai

trả lời, rất kì quái."

Ngay lập tức một ý nghĩ kinh khủng

xuất hiện tâm trí tôi và thậm chí tôi

còn bị ý nghĩ này doạ cho hoảng sợ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!