Chương 39: Áo choàng xanh

Dịch: Su cute + Lauv

Edit: Tiên nữ Lauv

Tôi Bị Sắc Quỷ cưỡng hôn, đến nỗi đôi chân tôi mềm oặt, hắn ta bế tôi lên và ném xuống giường, tôi quát lên:

" Anh…. "

Lời nói của tôi vẫn chưa nói xong thì đã bị hắn chặn lại bằng một nụ hôn khiến tôi đỏ mặt, mặt hắn áp sát vào mặt tôi. Hôm nay Sắc Quỷ không đeo mặt nạ, tôi suýt nữa bị hắn dọa sợ chết khiếp vì khi hắn áp sát vào tôi khuông mặt như được phóng đại gấp N lần.

Tay sắc quỷ bắt đầu mất hết liêm sỉ, nhanh chóng vén váy ngủ của tôi kéo lên tận ngực và nụ hôn rơi vào cổ tôi

Tôi có thể cảm giác được mặt mình trở nên nóng bỏng, hắn tay mười phần thuần thục mà ở tôi trên người đốt lửa khắp nơi, cuối cùng ngón tay hắn thăm dò nơi tư mật kia

Tôi cảm giác như có dòng điện truyền từ chân đến đỉnh đầu, cơ thể tôi khẽ run rẩy. Giọng Sắc Quỷ thổi nhẹ bên tai tôi, một giọng nói khàn khàn cùng với ý cười nhàn nhạt:

"A, Hoa Nhi của ta thật mẫn cảm."

(Tiên nữ: má tui đọc thôi cũng muốn đè ny ra rồi huống gì bà Hoa, thế giờ muốn sao??? Không ăn trả quần bố về)

Một tiếng " Bụp " như tiếng nổ, tôi cảm thấy như thứ gì đó đang bùng nổ trong đầu, khuôn mặt tôi đỏ như sắp bị nướng chín.

"Ngươi … câm mồm"

Tôi thở hổn hển và trả lời lắp bắp, cố gắng gầm lên trong trạng thái bực bội thì một giọng nói ma mị đầy quyến rũ tràn vào tai tôi, khi nghe được giọng ấy tôi dựng hết tóc gáy lên và tôi không thể tin đó là giọng nói của Sắc Quỷ.

Đôi mắt của sắc quỷ dài dẹp nheo lại, dục vọng trong mắt hắn ngày càng mãnh liệt, bàn tay lại vô cùng lạnh lùng, ánh mắt tỏa ra một luồng ánh sáng mạnh mẽ đỏ rực như muốn ăn tươi nuốt sống tôi. Hành động của hắn ngày càng vô sỉ

(Su: từ từ thôi Diêm ca, Dung Hoa sợ)

Tôi hoàn toàn bị hắn ta khống chế mà không thể phản kháng lại. Tay chân tôi mềm nhũn không còn chút sức lực, nhưng hắn ta vẫn rất sung sức và hắn không có ý định dừng lại

Tôi lấy một tay che miệng vì sợ rằng bố mẹ ở ngoài sảnh sẽ nghe thấy, vì tôi biết rằng cách âm ở nhà rất kém. Trước đây, tôi nghe thấy bố mẹ tôi nói chuyện trong phòng. Nếu tôi phát ra tiếng động và bị họ phát hiện thì tôi thực sự ……

Tôi đẩy Sắc Quỷ vẫn đang ** ra hơi thở gấp gáp ( ** nói thẳng ra là đuj nín thở nha cả nhà 😂😂).

" Đủ rồi "

"Không đủ, Hoa Nhi, cả đời đều không đủ……"

Hắn không những có ý định dừng lại mà ngày càng, mạnh bạo hơn. Mãi đến đêm hôm khuya khoắc, hắn mới rút ra khỏi cơ thể tôi, mà tôi đã sớm mơ mơ màng màng thiếp đi

Tôi ngủ một giấc đến trưa hôm sau, khoảnh khắc tôi vừa mở mắt ra đã nhìn thấy Sắc Quỷ một tay chống đầu, nhìn tôi với một nụ cười. Sau khi nhớ đến những gì tôi và Sắc Quỷ đã làm hôm qua, khuôn mặt tôi lại đỏ lên.

" Chào buổi sáng Hoa Nhi "

Anh ta đưa tay lên vuốt mái tóc đen phủ trên má của tôi, nhìn tôi tôi một cách dịu dàng.

" Hôm qua nàng ngủ có ngon không? "

( diêm ca thật biết đùa, hành ngta cả đêm mà hỏi ngủ ngon không)

: " ngủ ngon thế nào được ……"

Sau khi nghe anh ta hỏi tôi rất tức tối, dự định sẽ ngồi dậy đấm anh ta một cái cho hả giận, nhưng vừa ngồi dậy thì cơn đau từ thắt lưng và đùi truyền xuống, tôi ôm eo nghiến răng nhìn hắn.

" Đồ khốn, biến thái "

Nam nhân nhìn tôi với một nụ cười hối lỗi, thấy tôi chửi bới, Sắc Quỷ không những không giận mà còn ôm tôi vào lòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!