"Hầu Mộng Thu lòng dạ hiểm độc, tốn công tốn sức tìm một tên côn đồ không đáng tin chỉ để đưa người đi? Dương Đại Đồng, ông vẫn không thành thật." Áp suất xung quanh Tạ Kỳ Diên hạ xuống đến mức đóng băng, vì manh mối lại một lần nữa bị cắt đứt, anh ngay cả chút kiên nhẫn cuối cùng cũng không còn.
"Tôi không có…" Dương Đại Đồng bị dọa sợ, vội vàng quỳ hai gối xuống, toàn thân run rẩy nhìn chằm chằm xuống đất không dám nhìn Tạ Kỳ Diên, "Tôi không dám nói…"
Nói ra sẽ bị Tạ Kỳ Diên đánh chết.
Không nói thì Tạ Kỳ Diên cũng sẽ không tha cho ông ta.
Dư Phi bước tới đá hắn một cái: "Lề mề, nói nhanh lên."
"Bà ta bảo tôi đi hủy hoại danh tiếng của người kia!" Dương Đại Đồng sợ hãi tột độ, run rẩy lên tiếng, "Hầu Mộng Thu nói người phụ nữ đó là một mỹ nhân, bảo tôi dẫn đám anh em của tôi đến…"
Không khí như bị xé toạc một đường, ánh mắt Tạ Kỳ Diên u ám, giống như hàng ngàn lưỡi dao lơ lửng trên đỉnh đầu Dương Đại Đồng, chỉ chờ giây sau bổ xuống.
Vẻ mặt Dư Phi và Hoắc Dương trở nên nghiêm trọng.
Đây là một thủ đoạn vô cùng sỉ nhục phụ nữ.
Chuyện này có khác gì ép người ta tự sát.
Một người phụ nữ không nơi nương tựa, nếu đồng thời bị chồng phản bội mà còn bị những kẻ như Dương Đại Đồng bắt nạt, e rằng dù có mạnh mẽ đến đâu cũng sẽ nảy sinh ý định tìm đến cái chết.
Hầu Mộng Thu…thật sự biết tính toán.
Dương Đại Đồng run rẩy biện minh: "Nhưng chúng tôi chưa làm gì cả, chúng tôi chỉ nhìn người đó từ xa, thật sự chưa làm gì cả…"
Nếu ngày trước biết người phụ nữ tên Diêu Cầm đó là người của Tạ Thiên Tề, cho ông ta một vạn lá gan ông ta cũng không dám nhúng tay vào.
Bây giờ Tạ Kỳ Diên về nước một tay đoạt quyền, làm cho bố mình tức đến mức vào ICU, thậm chí ép Hầu Mộng Thu phát điên, Dương Đại Đồng khi nghe tin đồn đã mơ hồ nhận ra Tạ Kỳ Diên về để báo thù.
Những người từng đắc tội với Tạ Kỳ Diên, không ai có kết cục tốt đẹp.
Huống chi năm đó đối tượng ông ta và Hầu Mộng Thu giao dịch để hãm hại lại chính là mẹ ruột của anh ta.
Tạ Kỳ Diên đột ngột đứng dậy đá văng Dương Đại Đồng ra xa hai mét.
Ôm lấy cơn đau ở ngực, Dương Đại Đồng liên tục cầu xin tha thứ.
Tạ Kỳ Diên nắm chặt tay, mu bàn tay nổi gân xanh, rõ ràng tức giận đến cực điểm.
Trong phòng bốn bề không thông gió, Dư Phi vào vội quên bật điều hòa, lúc này trán Tạ Kỳ Diên bắt đầu lấm tấm mồ hôi.
Anh đã cố gắng kìm nén cơn giận của mình.
"Tìm thời gian đưa ông ta đi gặp Hầu Mộng Thu. Tôi muốn xem Hầu Mộng Thu còn có thể giả vờ đến bao giờ." Tạ Kỳ Diên cố gắng giữ nhịp thở, lòng căm hận Hầu Mộng Thu lại càng thêm sâu sắc.
Đêm nay anh không ngủ.
Không giờ sáng, Tạ Kỳ Diên về nhà ngâm mình trong bồn tắm suốt hai tiếng đồng hồ.
Đồ hiphop trẻ em
Nước lạnh, anh nín thở dưới nước mười phút, lúc ngoi lên nước bắn tung tóe, tóc ướt mềm bết vào trán. Anh hé môi, th/ở dốc lấy không khí.
Bàn tay dày rộng vén mái tóc ướt trước trán ra sau, anh tiện tay cầm lấy chiếc điện thoại đặt trên bàn bên cạnh, lúc mở Wechat mới phát hiện mục danh bạ có yêu cầu kết bạn mới.
Ảnh đại diện là một bát chè trôi nước nhiều màu sắc, mỗi viên chè đều được chỉnh sửa thêm vào những biểu cảm đáng yêu kỳ lạ.
Ảnh đại diện là chè trôi nước, tên Wechat là Chè Trôi Nước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!