Tạ Kỳ Diên đi công tác trong ngày rồi về, Hoắc Dương cầm laptop theo sau báo cáo tiến độ công việc, sau khi vào văn phòng tổng giám đốc liền nhanh chóng bàn giao công việc cho Dư Phi.
Một người cầm cặp tài liệu lên đứng bên trái Tạ Kỳ Diên để anh ký, một người đóng laptop lại quay đầu lui ra.
Họ phối hợp ăn ý, một thư ký, một trợ lý đặc biệt, lần lượt là cánh tay phải và trái của Tạ Kỳ Diên, cũng là bạn làm việc ăn ý nhất của nhau.
"Dữ liệu mới nhất của dự án hợp tác với Khương thị đã được tải lên máy tính của anh, theo xu hướng phát triển này, sẽ giúp ích rất lớn cho việc Tạ thị tiến quân vào ngành điện ảnh, ngoài ra, vấn đề bên Tinh Diệu về cơ bản đã không còn gì đáng lo ngại, ngoại trừ…"
Bước chân Tạ Kỳ Diên không dừng lại nhưng lại liếc nhìn Dư Phi.
Dư Phi bị ánh mắt này nhìn đến phát hoảng.
"Ngoại trừ gì?" Giọng Tạ Kỳ Diên hơi trầm.
Dư Phi khẽ ho một tiếng: "Ngoại trừ cô Hạ vẫn vững như bàn thạch, những chuyện khác đều không thành vấn đề."
Cửa văn phòng tổng giám đốc có khóa điện tử, Dư Phi nhanh chân hơn một bước tiến lên quẹt thẻ cảm ứng, bước chân Tạ Kỳ Diên dừng lại, cửa mở, nhưng người vẫn đứng yên không động.
Không biết đang suy nghĩ gì, một lúc sau, ánh mắt anh nhìn Dư Phi có thêm vài phần chế giễu: "Còn có chuyện gì mà trợ lý Dư như cậu không làm được sao?"
Dư Phi: "…"
Anh ta chưa bao giờ nói mình là siêu nhân.
Nhưng trâu ngựa thì phải cống hiến hết mình, tỏa sáng rực rỡ trên cương vị của mình.
"Cô Hạ bảo anh đích thân qua nói chuyện với cô ấy." Dư Phi lòng lạnh ngắt truyền đạt lại lời.
"Mặt mũi cô ta lớn đến thế à?" Tạ Kỳ Diên vừa xuống máy bay, lúc này vừa về đã phải xử lý không ngừng nghỉ các tài liệu trong email.
Dư Phi tiếp lời: "Mặt mũi trông không lớn, chỉ là hơi tái nhợt, có vẻ ốm yếu."
Tạ Kỳ Diên ngẩng đầu.
Không khí im lặng vài giây.
Như bị đóng băng.
Dư Phi: "…"
"Tôi hỏi cậu cô ấy thế nào à?" Vẻ mặt của Tạ Kỳ Diên xưa nay đều thể hiện rất rõ ràng, môi mỏng mấp máy, như thể giây sau sẽ thốt ra ba chữ "thưởng bị hủy" đầy sát thương.
Dư Phi cúi đầu, lẩm bẩm: "Không phải anh bảo tôi đi thị sát Tinh Diệu tiện thể xem cô ấy thế nào sao…"
Dự án Tinh Diệu về cơ bản không có gì đáng thị sát, nhưng Tạ Kỳ Diên không chỉ giao cho anh ta đích thân đi, mà còn cố tình nhắc đến Hạ Vãn Chi, ý không phải là bảo anh ta đi xem cô ấy một cái rồi về báo tin sao?
Làm tổng giám đốc thật tốt, lúc nào cũng có thể lật mặt không nhận người.
"Nói gì? Lớn tiếng lên." Ánh mắt Tạ Kỳ Diên u ám, giọng nói không lớn, thậm chí không chút gợn sóng.
Acnes
Dư Phi lại thấy tim mình run lên, ho khan một tiếng: "Tôi nghe ngóng được, cô Hạ tối nay muốn hủy hôn."
Động tác trên tay Tạ Kỳ Diên lập tức dừng lại: "Cậu nói gì?"
Dư Phi lặp lại: "Cô Hạ muốn hủy hôn, người sắp trở thành em dâu họ anh, bay mất rồi."
Tạ Kỳ Diên: "…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!