Chương 97: Ngoại Truyện 17

Edit: Mỳ

IF14. Không Nghe Lời – Nghe anh, tất cả đều nghe anh hết.

Trong tay Chu Bẩm Sơn, cuộc gọi cho cô vẫn chưa kết thúc. Anh đã đổi chuyến bay để về sớm hơn vài tiếng, định bụng đáp xuống sẽ đến thẳng chỗ cô, chủ yếu là để cô không phải vất vả chạy đi đón.

Chỉ là, anh gọi hai cuộc đều không thông, lại đúng lúc chứng kiến cảnh tượng bạn gái mình đang nằm gọn trong vòng tay của bạn trai cũ, mặc dù anh có thể nhận ra nét mặt Lâm Ấu Tân lộ rõ sự khó chịu và miễn cưỡng.

Lâm Ấu Tân cũng cứng đờ vì ngượng. Khi anh bước đến trước mặt, cô gắng gượng nặn ra một nụ cười, dè dặt cất tiếng: "…Anh về rồi ạ."

"Ừm."

Chu Bẩm Sơn liếc nhìn cô, tiện tay đưa chiếc áo vest đang vắt hờ trên cổ tay sang cho cô. Giọng anh bình thản: "Đến đón bạn sao, sao không nói với anh vậy em?"

"Em định tạo bất ngờ cho anh…." Lâm Ấu Tân dừng lại, nhận lấy áo khoác của anh.

Ai mà có dè, bất ngờ này đi hơi xa so với tưởng tượng của cô rồi.

Chu Bẩm Sơn nhàn nhạt liếc nhìn Lương Tiêu Thụ, mỉm cười: "đúng là bất ngờ thật."

"…."

Cuộc đối thoại của hai người toát ra vẻ thân mật, gần gũi như không có bất cứ ai khác. Lương Tiêu Thụ im lặng đứng nhìn với ánh mắt lạnh băng.

Từ Trừng Ninh và Trình Sinh quay đầu lại, lập tức nhìn thấy mối quan hệ tay ba đầy căng thẳng này. Cả hai nhận ra điều bất thường: "Ấu Tân, đây là…"

Lâm Ấu Tân hít sâu một hơi: "Tiểu Ninh, đây là bạn trai của tớ." 

Rồi luôn. 

Bể tan tành luôn. Cô vốn lên kế hoạch đợi Chu Bẩm Sơn về, tổ chức một bữa tiệc trên biển để chính thức giới thiệu anh với bạn bè. Giờ thì hay rồi, e rằng cả hai bên đều bị làm phật ý.

Từ Trừng Ninh quả nhiên trợn tròn mắt: "Cậu hẹn hò rồi á? Từ khi nào thế, sao không báo tin cho tớ đầu tiên!"

"Cũng mấy tháng rồi, tớ định đợi cậu đến rồi mới kể."

Sắc mặt Lương Tiêu Thụ thay đổi đột ngột. Trình Sinh vội vàng đặt tay lên vai anh ta: "Đừng nóng."

Lâm Ấu Tân liếc nhìn họ, chợt có cảm giác kiệt sức rã rời: "Tiểu Ninh, cậu đi với tớ hay ở khách sạn với Lão Trình?"

Từ Trừng Ninh gãi đầu: "…Vali của tớ để chung với cậu ấy, có lẽ hơi bất tiện."

Lâm Ấu Tân nhất thời nghẹn lời.

"Hôm nay cứ thế này đi, có việc gì thì nói sau." Chu Bẩm Sơn đứng cạnh cất tiếng, nhìn Lâm Ấu Tân: "Cũng không còn sớm nữa, để bạn em nghỉ ngơi trước đã. Với lại, có những chuyện đâu phải chốc lát là giải quyết ổn thỏa được."

Từ lúc xuất hiện, Chu Bẩm Sơn luôn giữ vẻ bình tĩnh, điềm đạm, cảm xúc ổn định, như thể cảnh tượng vừa rồi hoàn toàn không tồn tại. 

Về ba người còn lại, ngoài việc chào hỏi Từ Trừng Ninh, anh hoàn toàn không thèm liếc mắt nhìn hai người kia một lần.

Trình Sinh cảm nhận được người đàn ông này, dù gì vẻ ngoài ôn hòa nhưng lại sở hữu một sự kiêu ngạo bẩm sinh, khó gọi tên. Anh ta không khỏi lo lắng nhìn Lâm Ấu Tân.

Liệu cô có thể trị nổi anh chàng không chứ?

Lâm Ấu Tân cũng im lặng trước lời Chu Bẩm Sơn. Cô liếc nhìn sang bên cạnh, chỉ thấy Lương Tiêu Thụ vẫn dán chặt mắt vào cô, mặt đầy phẫn hận. Trông anh ta cứ như thể cô mới là người đã phản bội vậy. 

Với tính cách của anh ta, không làm rõ mọi chuyện sẽ không đời nào bỏ qua.

Cô thở dài trong đau đầu: "Vậy đưa các cậu đến khách sạn trước nhé. Tiểu Ninh, cậu đã đặt phòng chưa?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!