Chương 24: (Vô Đề)

Edit: Mỳ

Bữa hẹn với nhóm bạn của Từ Trừng Ninh được ấn định vào ngày 29 tháng 12, tại sân trượt tuyết Cảnh Bình.

Từ Trừng Ninh đã vô cùng giận dỗi vì Lâm Ấu Tân tự ý quyết định mọi chuyện mà không bàn trước, thậm chí còn không chịu nghe điện thoại của mình. Cuối cùng, Lâm Ấu Tân đành phải gọi điện thoại cho cô ấy mỗi ngày, rối rít xin lỗi. Không những thế, cô gọi trà sữa đến tận nhà để vị tiểu thư này nguôi giận.

Từ Trừng Ninh kiêu ngạo nói: "Vậy thì đưa anh ta đến đi. Ăn uống thì chán òm, đến trượt tuyết đi! Mấy môn thể thao là cách tốt nhất để xem một người đàn ông có xài được hay không đó. Cậu mà tìm một tên yếu ớt, tớ sẽ khinh cho xem!"

Lâm Ấu Tân chẳng hiểu rõ ý của cô bạn thân khi nói xài được là gì.

Thế nhưng, khi cô kể lại những lo lắng của mình cho Chu Bẩm Sơn, anh ngước lên từ chiếc màn hình lớn trong phòng làm việc, ánh mắt mệt mỏi nhưng vẫn trấn an cô: "Anh có biết trượt tuyết một chút, em đừng lo."

"Anh chắc không đó?" Lâm Ấu Tân vẫn còn chút hoài nghi khi nhìn anh.

Không hiểu sao, kể từ ngày cô nói với Chu Bẩm Sơn rằng bạn bè muốn gặp anh thì anh cứ ở lì trong thư phòng, bảo là có công việc gấp phải giải quyết.

Cô không phải là người quá nhạy cảm, Chu Bẩm Sơn cũng không phải người bộc lộ cảm xúc ra ngoài. Thế nhưng cô vẫn nhận ra, gần đây tâm trạng của anh không được tốt và tinh thần cũng có vẻ sa sút.

Nhưng lúc này, anh vẫn kiên quyết gật đầu: "Anh chắc chắn, anh đã từng học qua một chút rồi."

Lâm Ấu Tân liếc qua mớ luận văn y học toàn tiếng Anh chi chít trên màn hình, rồi nhanh chóng rời mắt đi vì thấy đau đầu.

"Vậy được rồi, nếu công việc của anh quá mệt mỏi thì anh nhớ nói với em. Em sẽ bảo Tiểu Ninh đổi sang hoạt động khác, đừng cố gắng quá sức nha anh."

"Được."

Chu Bẩm Sơn khẽ gật đầu, lặng lẽ nhìn cô chầm chậm rời khỏi thư phòng.

Khoảnh khắc cánh cửa vừa đóng lại, anh bất chợt thở dài. Chu Bẩm Sơn ngả đầu ra sau ghế, lòng chợt thấy trống rỗng và cô độc.

/

Ngày đi trượt tuyết, đội hình gồm năm người.

Ngoài ba người đã định sẵn ban đầu, Văn Trừ không biết nghe ngóng tin tức từ đâu, nói rằng muốn trượt tuyết để "chữa lành vết thương lòng" nên đã kiên quyết xin gia nhập.

Thêm vào đó, Khúc Tĩnh Đồng cũng muốn tự thưởng cho mình một kỳ nghỉ, tận hưởng một ngày cuối tuần không có con nên cũng tham gia chuyến đi trượt tuyết lần này luôn.

Hôm đó, Từ Trừng Ninh mang theo đồ đạc đến khu căn hộ Nam Sùng để tụ hộ với mọi người. Ngay khi vừa nhìn thấy Chu Bẩm Sơn, cô ấy đã reo lên "Vãi!"

"Đây chẳng phải là cái người ở bệnh viện hôm trước sao? Hai cậu làm trò gì thế kia, đóng vai anh em rồi chơi trò lén lút yêu đương à?"

Giọng của Từ Trừng Ninh không hề nhỏ, đủ sức thu hút sự chú ý của mọi người ngay lập tức.

Khúc Tĩnh Đồng ngạc nhiên nhìn hai người họ, đặc biệt là Chu Bẩm Sơn. Mới kết hôn được bao lâu mà một đoá hoa khó ai chạm tới như Chu Bẩm Sơn lại bị huấn luyện thành ra thế này sao?

Văn Trừ cũng lén lút huých một cú vào vai Chu Bẩm Sơn, ánh mắt đầy ẩn ý như thể đang muốn nói: "Không ngờ đấy nhé, cậu cũng có sở thích này à."

Chu Bẩm Sơn chỉ cười bất lực, lắc đầu. Thế nhưng cuối cùng anh vẫn không nói gì, mặc cho họ đùa vui.

Lâm Ấu Tân ngại đến đỏ bừng mặt, vội vàng nhìn vẻ mặt của Chu Bẩm Sơn, thấy anh không có chút khó chịu nào, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

"Từ Trừng Ninh, đừng nói linh tinh! Lên xe nhanh đi, chúng ta xuất phát thôi!"

Chiếc xe là một chiếc SUV 7 chỗ do Văn Trừ điều đến, tổng cộng có 6 người bao gồm cả tài xế.

Với vai trò là người kết nối mọi người, ngay khi vừa len xe là Lâm Ấu Tân đã giới thiệu một lượt cho Chu Bẩm Sơn.

"Khúc Tĩnh Đồng là chị họ của em, anh đã gặp rồi. Người ngồi cạnh chị ấy là Từ Trừng Ninh, bạn thân của em."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!