Chương 20: (Vô Đề)

Edit: Mỳ

Giấc ngủ đêm ấy dường như là một thứ xa xỉ đối với họ.

Lâm Ấu Tân chẳng rõ rốt cuộc mình đã thiếp đi từ lúc nào, chỉ biết sau khi nụ hôn "có qua có lại" của Chu Bẩm Sơn vừa dứt, hai người cùng im lặng và rồi cũng chìm vào giấc ngủ trong sự im lặng ấy.

Nhưng dù là nằm chung một chiếc giường, cô cũng không hề lo lắng Chu Bẩm Sơn sẽ có thêm hành động gì. Dù sao thì, khi đi ngang quầy hàng siêu thị họ đã không mua thứ đó, cô tin anh tuyệt đối không phải người tầm thường.

Sáng hôm sau thức dậy, Chu Bẩm Sơn đã đi làm. Vệ sinh cá nhân xong xuôi, cô bước ra khỏi phòng ngủ, lập tức nhìn thấy bữa sáng được đặt ngay ngắn trên bàn ăn, bên cạnh là một mảnh giấy nhắn.

[Hôm nay ăn hoành thánh nhé. Nước dùng và hoành thánh để riêng, lúc đổ vào thì em nhớ cẩn thận kẻo bỏng tay.]

Phản ứng đầu tiên của cô là, anh dậy từ mấy giờ mà còn có thời gian nấu nướng thế này vậy nhỉ?

Đặt mảnh giấy ghi chú xuống, cô nhẹ nhàng lấy phần thức ăn ra.

Một bát nước dùng nóng, kèm theo đó là sáu chiếc hoành thánh trắng phau nằm gọn trong bát nhỏ. Bên cạnh là bát gia vị gồm hành lá và rau mùi cho cô tự pha.

Lâm Ấu Tân khẽ cúi xuống, mùi hương thơm lừng xộc thẳng vào mũi.

Ăn sáng xong, trong lúc dọn dẹp bát đĩa, ánh mắt cô vô tình lướt qua tờ giấy ghi chú với nét chữ đầy mạnh mẽ kia, trong lòng bỗng có cảm giác thật lạ.

Cô nhớ lại, anh đã làm thêm ở bệnh viện liên tiếp cả tuần, vậy mà sáng nào cũng không quên mua bữa sáng cho cô.

Vả lại, lúc đi đăng ký kết hôn, anh có thể điền ngày sinh của cô vào tờ đơn một cách dứt khoát. Rồi cả chuyện hôm qua, khi ở siêu thị, anh lại nói đúng cỡ dép của cô, những điều mà có lẽ Lê Thanh cũng không còn nhớ.

Anh quan tâm đến cô đến vậy, dường như là quá nhiều rồi.

Nghĩ đến một khả năng nào đó, trái tim của Lâm Ấu Tân bỗng trĩu xuống. Cô rửa bát một cách thất thần rồi vội vàng rời khỏi nhà.

Sau hai tuần chuẩn bị, cuối cùng thì buổi livestream của "Tiểu Hồ Tiên" cũng được ấn định.

Nền tảng được chọn để livestream là Weibo, người dẫn chương trình là một hot streamer thuộc công ty MCN nổi tiếng, có thế mạnh đặc biệt trong việc sản xuất nội dung về văn hóa và giải trí.

Lâm Ấu Tân đã nhận được lịch trình từ trước đó một tuần. Hôm nay cô sẽ chính thức biểu diễn trực tuyến.

"Chúng ta sẽ triển khai theo hai hình thức, cả trực tuyến và trực tiếp. Ý của anh Cố là chúng ta sẽ biểu diễn một trích đoạn tại nhà hát trước, thời lượng khoảng hai mươi phút, còn Tô Thanh Hà vẫn đang ở bệnh viện, chúng ta dự định để anh ấy xuất hiện với vai trò "nhận xét của nhà sáng tạo"."

Đúng 8 giờ 30 phút, Lâm Ấu Tân có mặt tại Nhà hát lớn nhất khu Tây Thành này. Chuyên gia trang điểm giúp cô tạo hình đơn giản, còn Từ Trừng Ninh đứng bên cạnh nhắc lại lần cuối các bước cần làm.

Cô làm dấu hiệu "OK": "Nhưng lúc đầu không phải nói em sẽ đến bệnh viện livestream cùng Tô Thanh Hà sao? Kế hoạch thay đổi rồi à?"

"Thay đổi rồi." Từ Trừng Ninh nhấp một ngụm nước, giọng khàn khàn: "Sau khi bàn bạc, mọi người thấy cách đó không đủ trực quan, cũng không đạt hiệu quả cao. Phương án hiện tại tốt hơn nhiều."

"Được."

Lâm Ấu Tân không có ý kiến gì về những phần công việc không thuộc nhiệm vụ của mình.

Vì là buổi livestream, không phải biểu diễn sân khấu, nên cô soi gương trang điểm thật kỹ, nhờ chị chuyên viên trang điểm che bớt quầng thâm mắt giúp.

"Tối qua cậu làm gì mà quầng thâm đen sì thế kia?"

Từ Trừng Ninh vừa bận rộn vừa liếc sang hỏi.

Lâm Ấu Tân tự dưng thấy chột dạ, khẽ ho một tiếng: "…Ngủ không được."

Nhưng rõ ràng Từ Trừng Ninh đã hiểu lầm, cô ấy tưởng rằng sau một tuần nghỉ ngơi, cô vẫn chưa lấy lại được tinh thần.

"Cứ từ từ thôi, vì cái người họ Lương kia mà cậu mất ngủ gần một năm rồi, cũng chẳng thiếu mấy ngày này. Mấy đứa nặng tình như tụi mình là dễ bị tình cảm hành hạ lắm. Chị em sẽ ở bên cạnh cậu mà."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!