Edit: Mỳ
Phúc Lợi 1 – Chúc Mừng Lễ Thất Tịch
01#
Đây là lễ Thất Tịch thứ năm của Lâm Ấu Tân và Chu Bẩm Sơn kể từ sau khi cả hai tái hôn lại với nhau. Cuối cùng thì, họ cũng đã có thể trở về Tây Thành.
Mấy năm gần đây, cô Lâm đã ký hợp đồng với Nhà hát lớn Thượng Hải. Ngoài những chuyến đi lưu diễn trong và ngoài nước ra, đa phần các điểm dừng chân cố định của cô đều là ở Huy Nam nên cũng rất hiếm khi ở lại Tây Thành.
Lần này trở lại, âu cũng bởi chồng của cô. Anh vừa mới thăng lên thành chức trưởng khoa đã được mời về để tham dự hội thảo chuyên đề của bệnh viện.
Đúng cái hôm xác định bay về Tây Thành, cả Văn Trừ và Lý Tư Dã đều đồng loạt gọi điện đến. Một người thì muốn rủ cậu bạn thân lâu năm đi làm vài chén cho đã, còn người kia thì bảo Phó khoa Trạch đã lẩm bẩm mấy ngày rồi, cứ luôn miệng bảo là nhất định phải tìm cách giữ chân anh cho bằng được.
Tính cách Chu Bẩm Sơn những năm gần đây cũng không còn lạnh lùng như xưa nữa. Anh ngồi trên chiếc sofa lớn mà mình mua ở Huy Nam cho ai đó, một tay ôm chặt lấy cô, tay còn lại thì cầm điện thoại kiên nhẫn phân bua: "Xin lỗi, hôm máy bay hạ cánh lại đúng vào ngày Thất Tịch mất rồi. Hôm đó tôi bận phải ở bên vợ tôi."
Văn Trừ chẳng biết đã bao nhiêu năm không đón Thất Tịch, nghe xong lời giải thích này của anh thì lập tức cảm thấy ghen xị ra mặt: "Hai người cứ dính nhau như sam thế kia thì ngày thá nào mà chẳng là Thất Tịch, còn quan trọng gì một hai ngày làm cái gì nữa?"
Chu Bẩm Sơn khẽ cười: "Không, hơi bị quan trọng luôn . Tình yêu là phải trân trọng ở mọi khoảnh khắc mà."
Văn Trừ: "……"
Lâm Ấu Tân: "……"
Bên phía Lý Tư Dã cũng nhận được lời giải thích tương tự, nhưng phản ứng của anh ta không lớn đến thế. Anh ta chỉ khẽ thở dài cảm thán, "tản băng ngàn năm cuối cùng cũng tan" rồi nhân cơ hội này đòi Chu Bẩm Sơn vài tấm vé xem kịch cùng ảnh ký tặng của cô Lâm.
Chu Bẩm Sơn không hề hay biết Lý Tư Dã lại thực sự thích kịch sân khấu đến vậy. Ở đầu dây bên này, anh hứng thú ngời ngời kể về vở kịch mới của Lâm Ấu Tân được công diễn tại Bắc Kinh tháng trước, trong vở kịch cô vào vai một nữ kháng chiến. Từ thần thái đến những câu thoại ấy, quả thật khiến người xem phải sục sôi hết cả nhiệt huyết.
Lý Tư Dã vô cùng kích động: "Anh Chu, anh không chịu tụ tập với bọn em thì thôi đi. Không ấy, anh giúp em xin chị dâu một tấm ảnh ký tặng có được không? Để em còn ra ngoài khoe với bàn dân thiên hạ chút!"
Tuy nhiên, Chu Bẩm Sơn chỉ mỉm cười lạnh nhạt: "Vợ tôi, cậu khoe cái gì? Cô ấy không ký được đâu."
Anh chẳng cho Lý Tư Dã thời gian dây dưa thêm, dứt khoát cúp điện thoại.
Lâm Ấu Tân rúc vào lòng anh, thong dong lướt ứng dụng mua sắm, biết rõ mọi động tĩnh đang diễn ra.
Cô mặc một bộ đồ ngủ lụa satin màu trắng kem, tựa lưng vào lồng ngực săn chắc của anh. Kể từ lúc nghe anh nghe điện thoại, nụ cười nơi khóe môi cô chưa từng tắt đi một chút nào.
Cô còn nghĩ thầm, người đàn ông này đúng là càng lớn tuổi càng dính người. Kiểu như, càng lớn tuổi thì càng thích ghen tuông hơn ấy.
02#
Càng gần đến ngày cả hai trở về Tây Thành từ Huy Nam, quỹ thời gian của Chu Bẩm Sơn càng trở nên căng thẳng hơn.
Mấy năm gần đây, hai vợ chồng họ không còn du lịch đây đó nhiều như trước nữa, gần như là hạn chế tối đa việc đi máy bay luôn. Một chuyến bay dài đến Tây Thành ít nhất cũng khiến Chu Bẩm Sơn mất hai ngày để hồi sức.
Vì mục tiêu thăng tiến, những năm này anh đã phải lao lực khá nhiều. Vậy nên thoạt nhìn, cơ thể anh cứ hao mòn đi trông thấy, chẳng còn sức trẻ như xưa nữa.
Khi Lâm Ấu Tân bưng ly sữa yến mạch bước vào, cũng là vừa lúc anh kết thúc cuộc họp điện thoại với đội ngũ bên phía Tổng Giám đốc Lục.
Cuộc họp phải dừng lại giữa chừng cũng chỉ vì phu nhân của Tổng Giám đốc Lục đã ra nước ngoài làm học giả thỉnh giảng, để lại cô con gái nhỏ xíu cho ông bố. Đến đúng giờ giấc nhất định, Tổng Giám đốc Lục phải đi pha sữa cho cục cưng bé bỏng nên mới đành gác máy, bằng không thì chắc chắn cuộc gọi e là sẽ kéo dài đến nửa đêm mất.
Chu Bẩm Sơn vừa nghe thấy Giám đốc Lục nói mình phải đi pha sữa cho con gái, thì ngay giây tiếp theo, ly sữa yến mạch do Lâm Ấu Tân chuẩn bị đã được đưa đến tận môi. Điều đó khiến anh bất giác nở một nụ cười khó hiểu nhìn cô.
"Anh cười gì vậy?" Đọc Full Tại Truyenfull. vision
"Cười vì em đáng yêu quá đó."
"……."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!