Edit: Mỳ
Sau này, khi được hỏi phải diễn tả mối quan hệ đôi bên cùng có lợi giữa mình và Chu Bẩm Sơn thế nào, Lâm Ấu Tân đã nghĩ:
Có lẽ là….
Kể từ khi mọi thứ còn chưa kịp bắt đầu thì cái cây ấy đã bén rễ rất sâu rồi.
/
Cuối tháng 11,
Thành phố Tây đón đợt tuyết đầu tiên của năm.
Một đợt khí lạnh tràn ngập về khắp cả nước, chỉ sau một đêm mà nhiệt độ bất ngờ lao dốc xuống tận âm mười độ.
Khi Lâm Ấu Tân tập kịch xong bước ra khỏi nhà hát, chút ánh hoàng hôn cuối cùng nơi chân trời cũng đã tắt lịm.
Địa điểm xem mắt lần này là một nhà hàng hot hit chuyên về các món Á Âu, cách nhà hát khoảng ba mươi phút lái xe.
[Giờ này chắc chắn kẹt xe giờ cao điểm. Cô cứ từ từ, chú ý an toàn nhé. Cô muốn ăn gì? Tôi có thể gọi trước.]
Trong lúc kẹt xe, cô nhận được tin nhắn từ đối tượng xem mắt.
Người này là Trịnh Sóc, con trai thứ hai của đối tác công ty dì cô. Người này vừa mới từ LA về nước năm nay, hiện đang làm trong ngành đầu tư.
Vì đã nói chuyện qua WeChat trước đó nên cô cũng biết anh ta là người khá lịch sự và chu đáo.
[Tôi đang ở đường Chiêu Quân rồi. Nếu không kẹt xe thì khoảng nửa tiếng nữa là tới. Tôi không kén chọn gì đâu, anh cứ gọi món anh thích nhé.]
Để đáp lại sự khách sáo, Lâm Ấu Tân cũng rất lễ phép.
Đến nhà hàng, vừa đẩy cửa vào là đã thấy anh ta.
Trịnh Sóc ngoài đời hơi khác ảnh một chút, nhưng không đáng kể lắm, cao tầm 1m77 chứ không phải 1m80 như anh ta nói. Ăn mặc đúng kiểu dân tài chính. Áo vest may đo, giày da bóng loáng, đeo kính gọng vàng. Nói chung là trông cũng được.
Ngồi xuống xong, giới thiệu qua loa vài câu, Trịnh Sóc nhìn cô rồi bỗng cười: "Cô Lâm ngoài đời xinh hơn trong ảnh nhiều, làm tôi thấy hơi tự ti đấy."
"Cảm ơn anh nhé, anh cũng đâu kém cạnh gì." Cô khẽ cười, vẻ đẹp đó có chút hờ hững xen chút phóng khoáng.
Ánh đèn treo trên bàn lướt qua gương mặt cô, làm nổi bật những đường nét tinh xảo và làn da trong trẻo.
Trịnh Sóc nhìn người phụ nữ đối diện. Mắt anh ta hơi nheo lại, không kìm được mà l**m môi.
Anh ta đã để ý cô một thời gian, từng xem vài vở kịch cô đóng và theo dõi cả trang cá nhân của cô nữa.
Nói sao nhỉ, dù trên sân khấu hay ngoài đời thì cô đều có nét u buồn nhưng vẫn đầy sức sống, mạnh mẽ tựa như một đóa hồng gai chán đời vậy.
Có nhiều đàn ông thích kiểu yếu đuối dịu dàng. Ấy thế nhưng anh ta lại thích kiểu phụ nữ như cô, cá tính, mạnh mẽ.
Chỉ là không biết cô đã trải qua bao nhiêu mối tình rồi, kiểu phụ nữ này khó mà đoán được.
Trong lúc đợi món, Trịnh Sóc tranh thủ trả lời tin nhắn công việc, đúng lúc điện thoại cô trên bàn cũng rung. Lật lên xem, là tin của chị họ Khúc Tĩnh Đồng.
Khúc Tĩnh Đồng: [Á á á á á á á, em đoán xem chị vừa gặp ai ở nhà ông ngoại! Em không tài nào đoán ra đâu!]
Khúc Tĩnh Đồng: [Ảnh]
Ông ngoại của Khúc Tĩnh Đồng cũng chính là ông nội của cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!