Trình Tuyết Ý dùng ảo thuật khống chế đám yêu ma, nhưng con vừa cắn Phó Tiêu Nhiên kia hiển nhiên khó đối phó hơn.
"Ta hình như..."
Phó Tiêu Nhiên hung hăng vung kiếm vào cổ mình, khoét đi phần thịt bị thối rữa, loại bỏ ma khí, nhưng kết quả vẫn không khả quan.
"Ta bị ma khí xâm nhiễm." Hắn rất bình tĩnh, dùng thánh quang tạm thời phong ấn vết thương, nói với Thẩm Nam Âm: "Đạo quân đi cùng Trình sư muội, ta đi một mình."
Mặc dù hiện tại hắn vẫn còn có thể khống chế bản thân, nhưng vẫn tiềm ẩn nguy hiểm, loại nguy hiểm này là do chính hắn gây ra, không thể liên lụy đến người khác.
"Ta sơ suất dẫn đến hậu quả này, tuyệt đối không thể lây sang cho các ngươi."
Phó Tiêu Nhiên đứng dậy định rời đi, cổ đầy máu tươi trông vô cùng thê thảm.
Hắn đã như vậy, lẽ ra nên nhanh chóng rời khỏi đây, thừa dịp ma khí chưa xâm nhiễm nhiều mà tìm người của Thiên Cung giúp hắn thanh trừ ma khí mới phải, dù sao tỷ lệ cứu chữa cũng lớn hơn.
Nhưng hắn vẫn quyết tâm muốn tìm muội muội, vì Phó Tinh Hoa, dù có phải chết hắn cũng sẽ không chớp mắt.
Bộ dạng này khiến Trình Tuyết Ý nghĩ đến Vũ Phù Quang thật sự.
Ánh mắt nàng dừng lại trên vết thương của hắn, đưa ra lời khuyên đúng trọng tâm: "Thánh tử vẫn nên quay về chữa thương trước đã, ở đây đã có chúng ta."
Phó Tiêu Nhiên dừng bước, vừa định từ chối đã nghe nàng nói tiếp: "Nếu tìm được Thánh nữ, nàng lại phát hiện huynh trưởng vì cứu mình mà bị nhập ma, không biết sẽ tự trách như thế nào, đến lúc đó kết quả chắc chắn là lưỡng bại câu thương."
Lời nàng nói không sai chút nào, Phó Tiêu Nhiên sao có thể không hiểu đạo lý này, nhưng làm sao hắn có thể bỏ mặc muội muội đang ở gần ngay trước mắt mà không tìm cách cứu chứ?
"Không phải còn có ta và đại sư huynh sao? Ngươi không tin ta thì cũng nên tin tưởng đại sư huynh, đại sư huynh thông minh như vậy, thứ giả mạo kia vừa xuất hiện, hắn đã nhận ra ngay!"
Trình Tuyết Ý nói rất bình thản, nhưng Thẩm Nam Âm nghe vào lại cảm thấy thâm ý khác.
"Đừng chần chừ nữa, Huyết Ma kia đang đến gần, chắc chắn nó chính là nguồn gốc của trận huyết phong vừa rồi. Đến cả Ma tộc cũng sợ hãi nó, ắt hẳn rất khó đối phó. Ngươi ở đây chỉ e sẽ bị ảnh hưởng, lỡ như bị nó lợi dụng để ra tay với chúng ta thì sao."
Trình Tuyết Ý đẩy Phó Tiêu Nhiên ra sau: "Phó sư huynh, ngươi đã từng mắc sai lầm vì nóng vội rồi, đừng để chuyện đó xảy ra lần nữa."
Bị một hậu bối có tu vi thấp hơn mình nhắc nhở, Phó Tiêu Nhiên xấu hổ vô cùng.
Nếu không liên quan đến Tinh Hoa, hắn có thể giữ bình tĩnh, nhưng muội muội mất tích càng lâu, càng đến gần trung tâm của rắc rối này, hắn càng bối rối, trong đầu luôn hiện lên hình ảnh Tinh Hoa bị làm nhục khóc thút thít.
Việc hắn có thể giữ được lý trí khi Thẩm Nam Âm lựa chọn cứu Trình Tuyết Ý chứ không phải muội muội của hắn đã rất khó khăn rồi.
Hắn biết mình đang cản trở, thậm chí còn không bằng Trình Tuyết Ý, thấy Huyết Ma đang đến gần, hắn cắn răng nói: "Được. Ta ở lại đây, e sẽ khiến cho mọi người thêm rối loạn, ta đi đây, sẽ quay lại với viện binh."
"Đây là một ý kiến hay, ngươi đi cầu viện đi, ta và đại sư huynh sẽ xử lý Huyết Ma này rồi vào thành xem sao."
Trình Tuyết Ý không ngờ có thể dễ dàng thuyết phục Phó Tiêu Nhiên, hắn rất quyết đoán, vừa đồng ý xong liền quay đầu bỏ đi, ép bản thân không quay đầu lại, không lãng phí một chút thời gian nào.
Được, còn cứu vãn được.
Trình Tuyết Ý giải quyết xong hắn mới quay đầu nhìn Thẩm Nam Âm, người này từ lúc nàng bắt đầu nói chuyện vẫn im lặng, không hề phản đối quyết định của nàng, cũng không xen vào, dùng sự im lặng để thể hiện sự ủng hộ của mình, hoàn toàn không có sự độc đoán hay cường thế như những nam nhân khác.
Bắt gặp ánh mắt của Thẩm Nam Âm, Trình Tuyết Ý không khỏi cảm thấy trái tim rung động, đó là một đôi mắt thật đẹp, ngay cả trước nguy hiểm vẫn trong veo lạnh lẽo, ánh nhìn như nước chảy róc rách, gợn sóng lấp lánh, quả không hổ là nam nhân Thủy linh căn.
Nam nhân mang Thủy linh căn ôn nhu như nước, ống tay áo dính máu thoang thoảng mùi hương nhàn nhạt dễ chịu, khiến cho mạch máu đang sục sôi và nhịp tim hỗn loạn của nàng bình tĩnh trở lại.
Đột nhiên cảm thấy có động tĩnh phía sau, Trình Tuyết Ý nhanh nhẹn né tránh, Thẩm Nam Âm đúng lúc chắn trước mặt nàng, ngăn cản Huyết Ma đang lao tới.
Huyết Ma kia đã xé rách váy áo của Phó Tinh Hoa, lộ ra chân tướng.
Dáng vẻ còn đáng sợ hơn lúc mới tháo túi đen xuống.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!