Chương 35: (Vô Đề)

Trương Ý nhìn hắn rồi lại nhìn Trình Tuyết Ý, bắt đầu nghi ngờ suy đoán vừa rồi của mình.

Vậy là nàng đã nghĩ nhiều rồi sao?

Đại sư huynh và vị sư muội này xem ra không có chút quan hệ nào khác thường?

Vậy thì mối liên hệ giữa họ là gì?

Trương Ý đầy đầu dấu chấm hỏi.

Trình Tuyết Ý từ từ rút tay vào tay áo, nắm chặt lại.

Xung quanh vẫn còn vương vấn mùi hương thoang thoảng của Thẩm Nam Âm lúc lướt qua, nàng dùng sức siết chặt lòng bàn tay, tự nhủ phải rèn luyện thân thể trước đã.

Bất kể thái độ của hắn bây giờ thế nào, sau này nàng đều sẽ đòi lại.

"Trương sư tỷ." Trình Tuyết Ý tươi cười rạng rỡ, chắp tay hành lễ: "Đa tạ đã dẫn đường, ta đi gặp Tô trưởng lão đây."

Trương Ý nhìn nàng rồi lại nhìn về hướng Thẩm Nam Âm rời đi, tiếc nuối vì không hóng được chuyện hay.

Thẩm Nam Âm rời khỏi Bích Thủy cung, trở về đạo tràng bế quan điều tức.

Thương thế của hắn hơi nặng, ngực vẫn âm ỉ đau, dù đã được Tô trưởng lão đích thân chữa trị nhưng vẫn còn hơi khó chịu.

Uống đan dược cũng không thấy đỡ hơn, hắn suy nghĩ một lát quyết định tạm thời từ bỏ điều tức, đi đến thư án, ngồi trên đệm bồ đoàn, lấy kinh thư ra đọc để tĩnh tâm.

Thẩm Nam Âm tu hành không câu nệ đạo môn hay phật môn, kinh điển điển tịch gì hắn cũng đều sưu tầm.

Lấy tinh hoa của các môn phái để bổ sung cho bản thân, xưa nay vẫn rất hiệu quả.

Hôm nay tùy tiện lấy một quyển, trên bìa viết năm chữ: 《 Tứ Thập Nhị Chương Kinh 》.

Lật ra, đúng lúc là chương 25.

Trên đó viết: Phật dạy, kẻ tham ái dục, như người cầm đuốc đi ngược gió, ắt có họa bị thiêu tay.

Tay Thẩm Nam Âm khựng lại, lực đạo buông lỏng, quyển kinh thư rơi xuống bàn.

Trình Tuyết Ý đi vào Bồ Thảo các, Tô Trầm Mộng dẫn đường phía trước.

Bích Thủy cung, Bồ Thảo các, nghe không giống những đạo tràng to lớn uy nghiêm khác, cảm giác khi bước vào cũng hoàn toàn khác biệt.

Trình Tuyết Ý chưa từng có cơ hội bước vào Thanh Hư các của Tĩnh Từ Pháp Tông, nhưng nàng từng đi qua võ trường phía sau Thanh Hư các, đó là địa bàn của Thẩm Nam Âm, vắng vẻ đến đáng thương, ngay cả đệ tử canh gác cũng chẳng có mấy người, lạnh lẽo trang nghiêm khiến người ta không dám lỗ m. ãng.

Bồ Thảo các thì khác, tên gọi đã nhỏ nhắn xinh xắn rồi, bày trí bên trong cũng rất đơn giản, khắp nơi đều là khay đựng đan dược, bàn luyện thuốc, ánh sáng ấm áp, có vài chiếc giường bệnh, trên một trong số đó còn có người nằm.

Xung quanh Trình Tuyết Ý tràn ngập mùi thuốc, nàng theo Tô trưởng lão bước nhanh vài bước, nhìn rõ người nằm trên giường bệnh kia là ai.

Quảng Văn đạo quân Ngọc Bất Nhiễm.

Chính là người đã lấy mất Tu Nguyệt thảo của nàng.

Lúc làm việc ở Thái Huyền cung, nàng cũng từng gặp hắn vài lần, nhưng rất ít.

Hắn còn ít xuất hiện hơn cả Thẩm Nam Âm, nhiệm vụ gì cũng đều giao cho đệ tử bên dưới, chính là Lý Thủ Đạo kia.

Khác với Thẩm Nam Âm tự mình làm mọi việc, hắn lại theo chủ trương có quyền thì không cần làm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!