Chương 16: (Vô Đề)

"Hái một đóa Vong Ưu Hoa ở vách núi phía trước, Thánh tử hẳn cũng biết Vong Ưu Hoa trông như thế nào chứ?"

Phó Tiêu Nhiên đương nhiên biết Vong Ưu Hoa, đó là linh thực cấp Giáp, có thể dùng làm thuốc hoặc luyện khí, rất quý giá.

Nữ tu trước mắt chỉ là Luyện Khí kỳ, sao có thể nhận nhiệm vụ cao cấp này?

Chấp Sự Đường của Càn Thiên Tông bị làm sao vậy?

Phó Tiêu Nhiên nghi ngờ trong lòng, nhưng hắn đang vội nên cũng không muốn nói nhiều, nhận lệnh bài nhiệm vụ rồi đi về phía vách núi Thủy Vân Gian.

Trình Tuyết Ý chậm rãi đi theo phía sau, có người làm thay, nàng đương nhiên vui vẻ, về tông môn cũng dễ báo cáo kết quả công việc.

Trên người nàng vẫn còn khó chịu, ngực đau, linh mạch cuồn cuộn, cần Tu Nguyệt Thảo để giảm bớt.

Thẩm Nam Âm bị Thủy Tiêu nhập ma cản chân, chắc không đuổi kịp đến Quỷ Thị, nàng đi trước có lẽ còn kịp.

Đang suy nghĩ, nàng đã đi theo Phó Tiêu Nhiên đến bên bờ vực.

Vực sâu vạn trượng ngay trước mắt, Trình Tuyết Ý đứng đón gió, vỏ sò trên búi tóc lấp lánh dưới ánh trăng.

Phó Tiêu Nhiên ngoảnh đầu lại nói: "Đứng xa ra một chút."

Đứng gần đến mức nửa người như treo lơ lửng, không sợ rơi xuống à?

Phó Tiêu Nhiên chưa từng thấy ai có gan lớn như Trình Tuyết Ý, nàng thật sự khác với tất cả nữ tu trong ấn tượng của hắn.

Nghe hắn yêu cầu, Trình Tuyết Ý cũng không từ chối mà ngoan ngoãn lùi lại vài bước, đôi mắt trong veo phản chiếu bóng dáng hắc y kim quan của hắn, trông vô cùng chăm chú.

Ánh mắt Phó Tiêu Nhiên ngưng lại, nhanh chóng nhảy xuống vực.

Thánh tử Vô Dục Thiên Cung, hái một đóa Vong Ưu hoa chẳng khác nào lấy đồ trong túi.

Không đến một khắc hắn đã trở lại, trong tay cầm linh thực mà với tu vi Luyện Khí của Trình Tuyết Ý có lẽ phải liều chết mới hái được.

Phó Tiêu Nhiên đưa Vong Ưu hoa qua, Trình Tuyết Ý đưa tay ra đón, nhưng lại không bắt được.

Biết ngay không đơn giản mà.

Nàng ngước lên nhìn vào mắt hắn, khoảnh khắc ánh mắt giao nhau, Phó Tiêu Nhiên nói: "Yêu thú cộng sinh bảo vệ linh thảo này ít nhất cũng phải có tu vi Trúc Cơ đại viên mãn, nếu ngươi tự mình xuống đó có lẽ thây đã nằm dưới đáy vực rồi."

"Sau đó thì sao?"

Nàng biết lời hắn còn ẩn ý.

Phó Tiêu Nhiên hơi nhíu mày, do dự một lát mới nói tiếp: "Ngươi và Chân Võ Minh Hoa Đạo Quân, chỉ có thể là sư huynh muội."

Trình Tuyết Ý gần như ngay lập tức nghĩ đến cuộc trò chuyện của các nữ đệ tử Vô Dục Thiên Cung trên phi thuyền.

Nàng hiểu ý của Phó Tiêu Nhiên.

Quả nhiên, hắn nhanh chóng nói: "Hắn là đạo lữ mà bổn tọa đã chọn, bất kể trước đây ngươi và hắn có quan hệ gì, sau này đều không được qua lại nữa."

Lần này hắn đưa Vong Ưu hoa cho nàng, muốn nàng trả lời chắc chắn: "Hiểu rồi chứ?"

Trình Tuyết Ý nhìn linh thực trong tay hắn, nghiêng đầu nói: "Ta không hiểu ý của Thánh tử lắm, tại sao Thánh tử lại cho rằng ta và đại sư huynh có quan hệ, còn cảnh cáo ta? Chỉ vì đại sư huynh mời ta lên phi thuyền sao?"

"Đừng giả vờ." Phó Tiêu Nhiên lạnh lùng nói: "Ta là nam nhân, hơn nữa không mù. Nếu không có hắn làm chỗ dựa, sao ngươi dám ngang nhiên đối đầu với bổn tọa trên phi thuyền?"

Trình Tuyết Ý lẩm bẩm gì đó, Phó Tiêu Nhiên không nghe thấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!