Chương 138: Ngươi mượn ta cũng mượn

- Đi giành lại thi thể của Ninh đại nhân!

Sĩ khí quân Chu bạo phát ra, núi hô biển động.

Trên mặt Sài Vinh hiện vẻ bi ai và phẫn nộ, nhưng trong lòng lại không nhịn được cười lạnh. Ninh Hạo, ngươi không ngu, biết rõ bản thân phải làm gì. Nếu ngươi đã cầu chết, còn chết đường đường chính chính, trẫm sẽ tác thành ngươi. Nhưng ngươi nghĩ vậy có thể bảo vệ được người nhà ngươi sao?

Hừ! Chỉ cần là người có nguy hại tới Đại Chu ta, trẫm sẽ giữ lại sao?

Chết đi một người đáng chết, đổi lại sĩ khí Đại Chu ta như hùng.

Sài Vinh đắc ý trong lòng, tuy trận chiến này thất thế khiến thần trí y có chút bất thường, nhưng y nhanh chóng tỉnh táo lại. Cái y nghĩ đầu tiên là làm sao nâng lại sĩ khí đã trầm xuống của quân Chu lên, vừa hay, Ninh Hạo lọt vào trong mắt y.

Mang người này theo vốn định xử tử trong quân, nếu đã khó thoát chết, sao không lợi dụng?

Hiện giờ toàn thể quân Chu đều bị không khí bi phẫn bao phủ, ai binh tất thắng, Sài Vinh biết rõ đạo lý này.

- Tướng quân Tả Vũ vệ Hàn Canh, dẫn Tả Vũ vệ tiến công cánh phải quân Hán, bao vây nhân mã quân Hán của Trình Nghĩa Hậu!

Sài Vinh ngồi trên xe giá, bắt đầu phát ra mệnh lệnh.

- Mạt tướng tuân lee65nh!

Tướng quân T Vũ vệ Hàn Canh nay đã năm mươi bốn tuổi, chuyên dùng một ngọn giáo lớn, có dũng khí không ngại vạn phu. Y cũng là cựu thần của Hậu Hán, từng lĩnh quân đại chiến với Chu Thái Tổ Quách Uy, một trận bên ngoài Biện Chậu từng đả thương quân Chu.

Y lĩnh binh tác chiến trước giờ dựa vào dũng mãnh mà trứ danh, sau khi đầu hàng quân Chu được Quách Uy tán thưởng, phong làm Đại tướng quân Tả Vũ vệ, chính tam phẩm hàm.

Tuy thân hình cao chưa tới một mét bảy, nhưng Hàn Canh cực kỳ cường tráng. Cây đại giáo trong tay cực kỳ nặng, những sĩ binh bình thường phải hai người mới nâng nổi. Cây giáo này được đúc thô to hơn những mã giáo bình thường, chỉ riêng mũi giáo cũng dài năm thước.

Còn Hàn Canh còn là một bộ tướng không hơn không kém, không rành về mã chiến, dưới trướng y ba vạn người Tả Vũ vệ chủ yếu là bộ binh, bộ binh tinh giáp dưới sự hướng dẫn của y đều thuận lợi.

Trả lời một tiếng, Hàn Canh nhận cờ lệnh, dẫn theo ba vạn nhân mã Tả Vũ vệ lao về phía tây nam trận địa đại doanh quân Hán Trình Nghĩa Hậu.

- Tướng quân Tả Kiêu vệ Triệu Thiên Lai, lĩnh năm nghìn kỵ binh, tiến công cánh trái trung quân Lưu Lăng.

- Mạt tướng tuân lệnh!

Triệu Thiên Lai khoảng bốn mươi tuổi, thân hình cao một mét chín, người như một ngọn tháp sắc đen. Ngược lại so với Hàn Canh, Triệu Thiên Lai đối với kỵ binh tác chiến sùng bái đến cực điểm, ba vạn binh mã Tả Kiêu vệ của y có một nửa là kỵ binh.

Còn chủ yếu là khinh kỵ binh, y thích tập đoàn kỵ binh xung phong, và làm gương cho sĩ binh mình là một dũng tướng.

Dẫn năm nghìn kỵ binh xông kích cánh trái trung quân của Lưu Lăng, cho nên trong lòng Triệu Thiên Lai có chút buồn bực. Y càng muốn nhận được lệnh là dẫn theo một vạn năm nghìn kỵ binh dưới trướng xông thẳng vào trung quân Lưu Lăng, tốt nhất chỉ một chiến có thể kéo Lưu Lăng xuống ngựa.

Nhưng Hoàng đế Bệ hạ có lệnh, y chỉ có thể phục tùng. Nhưng trong lòng y đã có sẵn chủ ý, năm nghìn kỵ binh xông kích cánh trái, đợi sau khi quân Hán đại loạn lập tức cho quân tiến công trung quân Lưu Lăng, cái công lao to bằng trời này tuyệt đối không thể rơi vào tay người khác.

Lưu Lăng là linh hồn của quân Hán, chỉ cần giết được hắn, quân Hán sẽ không còn dũng khí để chiến đấu. Đại tướng quân Tả Kiêu vệ chính tam phẩm đã là đỉnh cao của tướng võ, từ trước tới nay ngoại trừ La Húc được Tiên hoàng xem trọng, đã không còn một ai có thể tiến thêm một bước nữa.

Chỉ cần giết được Lưu Lăng, Triệu Thiên Lai tin chắc rằng với công lao lớn như vậy có thể đổi lại một chức Đại đô hộ tòng nhị phẩm, thậm chí là Phụ quốc đại tướng quân chính nhị phẩm cũng không phải là không có khả năng.

- Tướng quân Hữu Vũ vệ Lưu Cơ, quân mã Hữu Vũ vệ của khanh chia làm hai đường, một vạn người xông kích cánh phải trung quân Lưu Lăng.

Khanh suất quân xông thẳng vào trung quân Lưu Lăng, trẫm mong khanh một phát giết chết Lưu Lăng, vì Ninh đại nhân báo thù!

Sài Vinh cắn răng nói.

Đối với việc Bệ hạ giao cho mình phần công lao lớn nhất này Lưu Cơ trong lòng đắc ý hết sức. Y và Triệu Thiên Lai nghĩ giống nhau, chỉ cần giết Lưu Lăng, tự nhiên sẽ nhận công lao to lớn.

- Mạt tướng nhất định không phụ lòng coi trọng của Bệ hạ!

Chấp quyền, Lưu Cơ nhận cờ lệnh, trở về trong điều hành quân mã Hữu Vũ vệ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!