Trăm ngàn câu chữ của Lưu Lăng rốt cục cũng khiến Lưu Trác tạm thời gạt bỏ ý nghĩ ban hôn cho hắn ra khỏi đầu, quan trọng nhất là đã từ chối dự định xây dựng phủ Trung Thân Vương. Hiện nay quốc gia nghèo khó, nếu rầm rộ xây dựng phủ đệ chỉ sợ dân chúng sẽ róc xương hắn.
Mà đề xuất được thốt ra từ miệng Lưu Trác này đối với Lưu Lăng mà nói thật không khác gì một quả bom. Cũng không phải Lưu Lăng thật sự không nghĩ đến chuyện lấy vợ sinh con, mà là tuyệt đối không thể lấy con gái của Lư Sâm!
Theo Lưu Trác thấy, gả con gái của Lư Sâm, Lư Ngọc Châu cho Lưu Lăng là chuyện cực kỳ tốt, vẹn cả đôi đường. Giữa Lư Sâm và Lưu Lăng có khoảng cách, đây là chuyện mà tất cả văn võ trong triều đều nhìn rõ như ban ngày.
Lúc trước vì trợ giúp Lưu Trác đăng cơ, Lưu Lăng đã phái binh vây quanh phủ Tể tướng, chuyện này đến nay vẫn làm cho Lư Sâm canh cánh trong lòng.
Lưu Trác có tâm làm người hoà giải, dù sao lúc trước Lưu Lăng làm như vậy cũng vì giúp đỡ y, hiện giờ Lưu Lăng thân làm Trung Thân Vương, hơn nữa đang chủ trì việc chỉnh đốn và cải cách triều đình, nếu hắn bất hòa với Tể tướng thì về công về tư đều không phải chuyện tốt.
Nếu có thể khiến cho Lưu Lăng cưới con gái Lư Sâm thì đám hỏi này của hai nhà đối với triều đình, đối với Lưu Lăng đều là chuyện tốt.
Tuy rằng Lư Sâm không quá mức phản đối kế sách cải cách do Lưu Lăng đề ra, nhưng tai hoạ ngầm này nếu không trừ thì sớm muộn gì cũng sẽ có lúc bùng nổ.
Chức vị Tể tướng của Lư Sâm không ai khác có thể đảm nhận, mà Lưu Lăng là người mà y thân nhất, nếu có thể khiến hai người bọn họ giảng hòa với nhau thì thực sự là công đức vô lượng.
Việc Lưu Lăng nhất quyết chối từ như thế khiến cho Lưu Trác thật sự không ngờ đến, y cảm thấy Lưu Lăng có thể cảm nhận được dụng tâm của y, như vậy đối với quốc gia, đối với cá nhân đều là chuyện tốt, Lưu Lăng hẳn là sẽ không có lý do để cự tuyệt.
Nhưng Lưu Lăng kiên quyết không chịu đi vào khuôn khổ, Lưu Trác cũng không thể ép buộc hắn quá mức.
Lưu Trác nào có biết sự khó xử trong lòng Lưu Lăng!
Lưu Lăng vừa nghe đến Lưu Trác muốn gả con gái Lư Sâm là Lư Ngọc Châu cho hắn, phản ứng đầu tiên chính là trong đầu hắn hiện lên bốn chữ, Quyền Khuynh Triều Dã!
Bây giờ trong triều đình, Lưu Lăng chủ quản quốc quân đại sự và cải cách triều chính, dưới một người trên vạn người. Mà Lư Sâm chủ quản an trị dân sinh, đứng đầu bá quan. Nếu hai nhà bọn họ tạo thành đám hỏi thì có thể nói quyền lực triều đình sẽ hoàn toàn nằm trong tay Lưu Lăng!
Đây là điều tối kỵ của người làm thần tử!
Tuy rằng Lưu Lăng biết Nhị ca Lưu Trác sẽ không sinh lòng nghi ngờ hắn, chính mình cũng nhất định không tạo loạn, nhưng Lưu Lăng đã tường tận lịch sử phong kiến mấy ngàn năm của Trung Quốc, chuyện quân thần mới đầu đồng tâm nhất trí sau lại trở mặt thành thù chỗ nào cũng có, cuối cùng những nhân vật tuyệt thế quyền khuynh triều dã kia có bao nhiêu người có thể được hưởng cái chết già?
Xa không nói, lúc Thanh đế Khang Hi đang tại vị, thống lĩnh thị vệ đại nội đại thần Sách Ngạch Đồ có thể nói là được vinh sủng đến cực điểm. Cháu gái của hắn, Hách Xá Lý thị chính là vị Hoàng hậu được Khang Hi đế trân ái nhất, cũng là đệ nhất Hoàng hậu của Khang Hi đế.
Có tầng quan hệ này, thêm nữa Sách Ngạch Đồ còn là công thần giúp Khang Hi tự mình chấp chính, nhưng sau này Sách Ngạch Đồ quyền khuynh triều dã, rốt cục đã nhận lấy kết cục gì?
Nói tiếp, sau khi Hách Xá Lý thị mất, vị Hoàng hậu thứ hai là Nữu Hỗ Lộc thị, con gái của phụ chính đại thần Át Tất Long, Át Tất Long sau đó nhận lấy kết cục gì?
Ngay cả Hoàng đế Lưu Trác bây giờ cực kỳ tín nhiệm hắn nhưng dư luận là một loại vũ khí cực kỳ đáng sợ. Người đã đọc đủ thứ sách sử như Lưu Lăng lập tức suy xét đầy đủ lợi hại trong chuyện này, hắn có thể nắm được sự tín nhiệm nhất thời của Lưu Trác, nhưng không dám chắc thái độ của Lưu Trác đối với hắn sẽ không thay đổi chút nào cho đến hết đời.
Hắn thiết lập Quân Cơ Xứ chính là muốn tăng mạnh sự tập quyền cho Hoàng đế, một nguyên nhân cực lớn là muốn chuyển giao một bộ phận quyền lực khiến người khác đỏ mắt trên người mình sang tay Hoàng đế. Hắn chưởng quản quân quyền Bắc Hán quốc, kèm theo vinh quang còn là một nguy cơ tiềm tàng.
Từ xưa đến nay người nắm giữ trọng binh không ai có kết cục tốt đẹp, lúc mới bắt đầu cho dù Hoàng đế luôn tin tưởng nhưng khó tránh khỏi ngày sau bị tiểu nhân gièm pha sinh ra nghi kỵ. Lưu Lăng thiết lập Quân Cơ Xứ kỳ thực về mặt ý nghĩa đã đem quân quyền giao trở về tay Hoàng đế.
Đây là một nước cờ hay, là phương pháp xử lý mà Lưu Lăng đã phải vắt óc rất nhiều đêm mới nghĩ ra được.
Nếu quả thật hắn cưới con gái của Lư Sâm sẽ khó dám chắc ngày sau không có tiểu nhân ở trước mặt Hiếu Đế Lưu Trác gây chuyện thị phi. Nếu thật sự như vậy thì một phần thân tình mà Lưu Lăng cẩn thận giữ gìn ở thời đại này sẽ sụp đổ.
Đây là kết quả mà Lưu Lăng không muốn thấy.
Trong lòng mang tâm sự nên sau khi tiếp Lưu Trác ăn điểm tâm ở Thừa Tiên điện xong, Lưu Lăng lấy cớ thân thể không được khoẻ xin nghỉ một ngày về phủ. Mặc dù dưới sự thỉnh cầu của Lưu Lăng, Lưu Trác đã tạm thời bỏ ý nghĩ kia đi, nhưng Lưu Lăng nhìn ra được Nhị ca của hắn vẫn chưa cam tâm.
Lưu Lăng không phải không hiểu được tâm ý của Nhị ca hắn, nhưng hảo ý này Lưu Lăng tuyệt đối không thể tiếp nhận.
Lưu Lăng sau khi trở lại Vương phủ thì đi trước đến một nhà kề ở hậu viện, nơi này hoàn cảnh khá thanh tĩnh. Hậu viện là nơi Lưu Lăng luyện võ, bình thường hắn không cho phép bọn hạ nhân tùy tiện đi vào. Mà hiện tại, địa phương này còn có người kia sử dụng.
Nhẹ nhàng đẩy cửa phòng, Lưu Lăng cất bước đi vào trong.
– Triệu Đại tham kiến Vương gia!
Triệu Đại cựa mình từ trên giường đứng lên định dập đầu thi lễ, Triệu Nhị ở bên cạnh hầu hạ y thấy Lưu Lăng tới cũng vội vàng quỳ xuống thi lễ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!