Chương 10: Lư thị ngọc châu

Gia Phong năm thứ nhất, Bắc Hán Hiếu Đế Lưu Trác liên tục hạ ba đạo thánh chỉ gia phong Trung Thân Vương Lưu Lăng làm Tịnh Kiên Vương, Lưu Lăng ba lần đều khéo léo từ chối. Gia Phong năm thứ nhất tháng chín, Lưu Lăng dâng tấu lên Hiếu Đế xin từ chức Đại tướng quân, Hiếu Đế ngự bút phê hai chữ.

Không chuẩn.

Một tháng sau khi Hiếu Đế đăng cơ, Lưu Lăng dâng tấu chỉnh sửa triều chính. Tấu chương mấy vạn chữ, trần thuật lợi và hại, Hiếu Đế phê:

– Chuẩn, mọi việc cứ theo như khanh đã tấu, từ Trẫm trở xuống đều phải ủng hộ chỉnh sửa.

Một ngày này, trong lúc thượng triều.

Hiếu Đế Lưu Trác ngồi ngay ngắn trên ghế rồng, giọng điệu bình thản nói:

– Các vị ái khanh, chính sách chỉnh sửa triều chính mà Trung Thân Vương đề ra, còn ai có dị nghị gì không? Đừng ngại, cứ nói.

Một lúc sau, Tể tướng Lư Sâm tiến lên một bước rồi nói:

– Khởi bẩm Bệ hạ, lão thần có điều không hiểu.

Lưu Trác nói:

– Lão Thừa tướng cứ việc nói, có gì không hiểu Trung Thân Vương sẽ trực tiếp giải thích cho khanh.

Lưu Lăng đứng ở vị trí đầu tiên hàng bên trái của quần thần, mỉm cười nói:

– Không biết Tể tướng đại nhân có chỗ nào không hiểu?

Lư Sâm khom người nói:

– Trung Thân Vương, lão thần xin đắc tội. Đối với những chính sách chỉnh sửa mà Trung Thân Vương đề ra, phần lớn lão thần đều tán đồng. Chỉ là trong đó có một việc chưa hiểu rõ, chính là về việc thành lập Quân Cơ Xứ.

Lư Sâm nói:

– Triều đình chính vụ, do lục bộ gánh vác. Lại bộ quản lý việc bổ nhiệm và miễn nhiệm văn chức quan lại, tổ chức khoa thi, huân phong, vân vân… của cả nước; Hộ bộ quản lý hộ khẩu, ruộng đất, thuế má, thuế ruộng, thu chi tài chính, vân vân… của cả nước; Lễ bộ phụ trách lễ nghi, hiến tế, khoa cử, trường học, vân vân…; Binh bộ phụ trách việc tuyển dụng quan võ và hành chính quân sự; Hình bộ quản lý tư pháp hành chính của cả nước; Công bộ quản lý các công trình, thủ công, đồn điền, thủy lợi, giao thông, vân vân… của cả nước.

– Quân Cơ Xứ này cũng không biết cụ thể hành sử quyền lợi gì, hay thay triều đình gánh vác vấn đề gì. Hiện tại lục bộ kiện toàn, gánh vác quốc sự, trong triều đình lại tăng thêm một bộ nữa, vả lại còn trên cả lục bộ, việc này làm cho người khác có chút khó hiểu. Hơn nữa, gia tăng một bộ cần có thêm một đám quan lại, tuy rằng hiện giờ quốc khố của Đại Hán ta coi như sung túc, nhưng vô duyên vô cớ tăng thêm chi tiêu một ít bổng lộc vẫn là có chút lãng phí.

Lư Sâm giọng điệu tuy rằng bình thản, nhưng ý tứ trong lời nói đích thực có chút bất kính. Phải biết rằng hiện tại Lưu Lăng ở Bắc Hán quốc có địa vị dưới một người trên vạn người, có ai dám trước mặt chất vấn phương án mà hắn đề xuất? Văn võ trong triều đình đều không phải ngốc, tất nhiên nhìn ra được Lư Sâm đối với việc Lưu Lăng phái binh vây quanh phủ Tể tướng của lão lúc Hiếu Đế đăng cơ vẫn còn canh cánh trong lòng.

Tuy nhiên nói gì thì nói, hiện giờ trong triều đình cũng chỉ có mình Lư Sâm dám cậy già lên mặt chỉ ra nghi vấn đối với chính sách do Lưu Lăng đề ra.

Lưu Lăng cười nói:

– Nếu Lư đại nhân đã hỏi, ta đây liền nhân cơ hội này hướng Hoàng thượng và chư vị đại nhân giải thích cặn kẽ tác dụng của Quân Cơ Xứ.

Lưu Lăng hắng giọng một cái nói:

– Quân Cơ Xứ nắm toàn bộ quân, có quyền lực chính trị lớn thứ hai, chân chính trở thành cơ quan chấp chính cao nhất của quốc gia. Quân Cơ đại thần không có ngày nào không bị triệu kiến, không có ngày nào không phụng mệnh làm việc, thường lui tới chỗ cung đình. Những nơi Bệ hạ đến, Quân Cơ đại thần đều theo bên cạnh. Nhưng Quân Cơ Xứ hoàn toàn do Bệ hạ trực tiếp nắm giữ, về mặt quyền lực Quân Cơ Xứ là cơ quan chấp chính cao nhất của quốc gia, mà về mặt hình thức nằm ở vị trí cơ cấu lâm thời, không giống với nha môn chính thức. Chỗ làm việc của Quân Cơ Xứ không gọi là Nha thự, mà gọi là Trị phòng.

– Quân Cơ Xứ cũng không có chuyên quan, nhân tuyển của Quân Cơ Xứ đều là quan hiện có kiêm chức, Bệ hạ có thể tùy lúc ra lệnh họ rời khỏi Quân Cơ Xứ, quay về nha môn lúc đầu. Quân Cơ đại thần sẽ không có phẩm cấp, cũng không có bổng lộc. Bổ nhiệm Quân Cơ đại thần, cũng không tuân theo những chế độ đã được quy định, hoàn toàn xuất phát từ ý chí tự do của Bệ hạ.

Chức vụ của Quân Cơ đại thần cũng không có trên chế độ quy định, hết thảy đều là Bệ hạ lâm thời phân công, cho nên Quân Cơ đại thần chỉ phụng mệnh hành sự mà thôi. Chỉ được truyền đạt soạn thảo, mà không được hỗ trợ đưa ra ý kiến.

Bởi vì liên tục mấy ngày làm việc vất vả, giọng của Lưu Lăng mang theo chút khàn khàn nhưng vẫn truyền đến tai mỗi người một cách rõ ràng. Hắn vừa nói xong, trong đám đại thần, những người thông minh đều đã hiểu được ý nghĩa chân chính của Quân Cơ Xứ!

Thiết lập Quân Cơ Xứ, thật ra chính là làm cho quyền lực chính trị quân sự càng thêm tập trung khống chế trong tay Hoàng Đế.

Lưu Lăng không thuộc về thời đại này, hắn tất nhiên biết Hoàng quyền tập trung chân chính mới có lợi cho sự phát triển của Bắc Hán. Hơn nữa Quân Cơ Xứ là bộ phận tới nhà Thanh mới xuất hiện, là kết quả của việc chế độ quân chủ chuyên chế phát triển lên đến đỉnh cao. Lúc ở kiếp trước Lưu Lăng đọc nhiều sách vở, tất nhiên hiểu rõ sự thuận lợi của việc nhà Thanh thiết lập Quân Cơ Xứ mang lại.

Hơn nữa Quân Cơ Xứ nhà Thanh còn thực thi quy định nghiêm ngặt về bảo mật tài liệu, phàm là chỉ dụ đã nghe, tờ đơn đã truyền trong ngày, đều đóng thành sách, mỗi ngày một quyển, đủ một tháng sẽ gọi là "Thanh đương". Những văn kiện giao nhận do bên Nội các trả về cho người bên lưu trữ, mỗi ngày thành một bó, mỗi nửa tháng thành một bao, lưu trữ thành các loại theo quý, theo tháng, cất vào trong tủ, người trực hôm đó sẽ chính tay niêm phong, gọi là "Phong quỹ". Quân Cơ Xứ nhà Thanh vẫn chưa có phòng lưu trữ tài liệu, chỉ có nhân viên bảo mật quản lý những tài liệu này, do đó công tác bảo mật của Quân Cơ Xứ làm rất tốt. Quân Cơ Xứ thành lập, đánh dấu cho việc quân chủ phong kiến tập quyền đã tiến thêm một bước cường hóa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!