45. Lần đầu gặp mặt người xưa.
"Gì mà lén lút trao nhận." Lý Minh Hoa trừng mắt nhìn người kia một cái. "Đừng nói lời ngu xuẩn."
Lý Minh Kỳ bĩu môi: "Biết rồi, bọn họ đã đính hôn, có thể gặp mặt tùy ý."
"Ta nói ngu xuẩn không phải chỉ cái này.
"Lý Minh Hoa kéo cần câu lên. Nha đầu bên cạnh ngồi xổm xuống tháo con cá nhỏ đang giãy giụa ra rồi lại thả nó về hồ nước. Lý Minh Hoa quay đầu nhìn Lý Minh Kỳ:"Ý ta là đối với Lý Minh Lâu, việc như lén lút trao nhận này dù là có thì sao chứ, ai dám đánh nàng? Ai có thể đánh nàng?
"Lý Minh Kỳ bĩu môi không nói chuyện nữa. Xa xa, Lý Minh Nhiễm cùng nha đầu chạy tới, nàng còn thở hồng hộc với khuôn mặt đỏ bừng."Công tử Hạng Nam còn đứng chờ ở cửa à?
"Lý Minh Kỳ hỏi. Lý Minh Nhiễm gật đầu:"Công tử Hạng Nam đã uống trà mà ta mang tới nhưng xin miễn đi vào trong ngồi."
Lý Minh Hoa bảo tiểu nha đầu gắn thêm mồi câu vào móc rồi ném xuống hồ nước: "Thật là thâm tình, đại bá phụ ở dưới suối vàng có biết cũng có thể an tâm."
Lý Minh Nhiễm gật đầu liên tục nói: "Minh Hoa tỷ tỷ nói đúng."
Lý Minh Kỳ dùng cành hoa đang cầm trong tay gõ vào đầu Minh Nhiễm: "Đồ ngốc, Minh Hoa cũng không phải đang khen người kia, ý tỷ ấy muốn nói, hắn diễn trò giỏi đấy.
"Diễn trò à? Lý Minh Nhiễm khó hiểu."Chưa từng gặp mặt chứ đừng nói là ở chung." Lý Minh Hoa quay đầu nhìn hai người: "Vậy thâm tình ở đâu ra."
Lý Minh Kỳ ha một tiếng: "Minh Hoa tỷ, đừng nói lời ngu xuẩn, đó là không có người thâm tình đối với tỷ thôi, nhưng người kia là Lý Minh Lâu, không giống với chúng ta nha.
"Cuối cùng cũng có cơ hội gậy ông đập lưng ông. Lý Minh Kỳ cười khanh khách ỷ vào người Lý Minh Nhiễm. Từ trước đến này đám tỷ muội bọn họ đấu khẩu không ngừng, Lý Minh Hoa cũng không so đo với đối phương."Nhưng mà, công tử Hạng Nam cũng không phải diễn trò mà." Lý Minh Nhiễm nhân cơ hội này chen vào nói. "Huynh ấy thật sự muốn gặp Minh Lâu tỷ.
"Lý Minh Hoa và Lý Minh Kỳ liếc nhau, điều này dường như là sự thật. Gây ồn ào như vậy, đại tiểu thư vẫn không gặp hay sao?"Em thấy hôm nay tiểu thư mà không gặp thì ngày mai hắn còn đến đấy." Kim Kết có chút tức giận, bởi vì như vậy là đang cưỡng ép đại tiểu thư còn gì. "Không đúng, hôm nay hắn sẽ không đi đâu."
Hạng Nam ở ngoài cổng cũng sẽ không phải chịu đói chịu khát, người gác cổng cũng có thể trải giường trải chiếu mời hắn vào mà.
"Người này, sao lại như vậy?
"Kim Kết căm giận nói. Người này chưa từng như vậy, khi đó nàng cũng chưa từng nghĩ đến việc không gặp hắn, hắn muốn gặp là có thể nhìn thấy nàng. Lý Minh Lâu nói:"Hắn muốn gặp ta như vậy thì cho vào gặp đi.
"Gặp mặt cũng chỉ đơn giản nói vài lời động chi lấy tình hiểu chi lấy lý để biểu đạt thành ý của Hạng gia mà thôi. Hắn muốn hát tuồng thì để cho hắn hát nguyên bộ đi. Nghe thấy Lý Minh Lâu đồng ý gặp Hạng Nam, từ trên xuống dưới Lý gia đều thở phào nhẹ nhõm."Ta đúng thật là sợ con bé thấy xấu hổ lại giận dữ không muốn đồng ý việc hôn nhân này.
"Lý lão phu nhân nói với Lý Phụng Thường. Kiêu ngạo như Lý Minh Lâu hoàn toàn có thể làm điều này, nàng không cần bất luận kẻ nào phải rủ lòng thương, nàng có thể phủi tay quay về Kiếm Nam đạo. Lý Phụng Thường uyển chuyển nói:"Hiện tại đã không giống trước kia rồi."
"Nếu nàng không muốn gả thì nhà chúng ta cũng có thể dưỡng nàng cả đời, nhưng mà nàng bị thương ở mặt...." Lý lão phu nhân thở dài: "Không dễ để tìm đối tượng, nhất là như Hạng gia đâu."
Nói tới đây khuôn mặt hiền từ của bà trở nên nghiêm trọng.
"Đám người các con không nói nhưng ta cũng hiểu, Hạng gia một lòng muốn kết thân với nhà chúng ta không phải chỉ vì mang ơn Phụng An, tuy rằng Phụng An không còn nữa nhưng dư uy vẫn còn, Hạng gia cũng cần phải dựa vào Kiếm Nam đạo, mà Minh Ngọc bây giờ còn nhỏ cần sự trợ giúp của Hạng gia, việc hôn nhân này đối với Hạng gia hay với Lý gia đều là tốt cả."
Lý Phụng Thường thưa dạ: "Mẫu thân yên tâm, Minh Lâu hiểu chuyện mà."
Lý lão phu nhân cười cười: "Ta cảm thấy Hạng Nam càng hiểu chuyện hơn, nếu đứa nhỏ này mà đã có tâm thì có cô nương nào không thể động tâm chứ.
"... Kim Kết đánh giá vị công tử đang đi tới, bề ngoài rất đẹp. Ngày ấy Hạng Nam tới cửa làm khách, đám nha đầu trong nhà hộ bằng gọi hữu tìm mọi cơ hội để nhìn lén, nhưng nàng không đi theo. Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Hạng Nam. Người không tồi, là người sáng láng nhất mà Kim Kết từng gặp."Hạng công tử." Kim Kết chỉ vào cửa phòng đã đóng lại. "Tiểu thư đang ở bên trong, ngài có chuyện gì thì mời nói."
Hạng Nam gật gật đầu, nhìn về phía cửa phòng: "Hôm qua, thật đa tạ tiểu thư Minh Lâu cứu giúp."
"Ta cũng không cứu giúp gì, Hạng công tử nói quá lời." thanh âm của Lý Minh Lâu truyền ra từ trong phòng. "Hơn nữa, ta còn phải nói lời xin lỗi, vì không thể nhắc nhở kịp thời."
Kim Kết và Lý Minh Hải đứng ở bên cạnh đều nghĩ về hai chữ "hôm qua".
"Đó là ta không cẩn thận." Hạng Nam nhìn ván cửa, qua khe hở kia có thể thấy được loáng thoáng bóng người: "Không quan hệ gì với nàng cả."
Thanh âm của nàng tựa như đang tươi cười nói: "Lời cảm tạ của Hạng công tử ta đã nhận được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!