39. Đến vì tiểu thư Minh Lâu.
Chúng tỷ muội không phải lần đầu nghe được cái tên Hạng Nam nhưng mà đây là lần đầu tiên người này xuất hiện trước mắt các nàng.
Lý Minh Kỳ thất thần vẫn nâng tay vén lên rèm che, đầu tiên là bởi vì tia cười nhạt trên khóe miệng của thiếu niên kia, sau đó là bởi vì tên của hắn.
"Đây là Hạng Nam?" Tuổi Lý Minh Nhiễm còn nhỏ cho nên chỉ tò mò chứ không thất thần, tay nàng túm lấy cửa sổ xe, cả thân mình lẫn thanh âm đều xông ra ngoài:
"Là người mà Lý Minh Lâu sẽ gả ư?"
Lý Minh Hoa đưa người ngó qua khe hở giữa Lý Minh Kỳ và Lý Minh Nhiễm, từ xa chỉ thấy người thiếu niên này mày kiếm mắt sáng, ngũ quan tuấn lãng, khóe miệng hơi hơi cong lên, điều này khiến cho hắn tựa hồ như thời thời khắc khắc nở nụ cười, tựa như gió xuân.
Nhìn thấy ba vị cô nương chen chúc ở cửa sổ, gió xuân kia càng thêm nồng đậm, khóe miệng Hạng Nam kéo ra:
"Đúng là tại hạ."
Lý Minh Kỳ buông màn xe xuống.
"Công tử Hạng gia?"
"Là công tử Hạng gia của phủ Thái Nguyên!?"
"Người đâu?"
Thanh âm của nhóm tôi tớ của Lý gia nổi lên bốn phía, có người tiến lên nghênh đón, có người chạy đi gọi người, tức khắc trước cửa trở nên náo nhiệt.
Khách quý tới chơi nhưng thật không khéo.
"Lão phu nhân, Nhị lão gia và Nhị phu nhân đều không có nhà." Quản sự đón khách vào cửa mang theo áy náy nói, rồi lại nghĩ đến gì đó nói thêm: "Mà tứ lão gia đã ra ngoài cũng Hạng cửu gia."
Hạng Nam đưa roi ngựa cho tôi tớ của Lý gia, hắn bước qua ngạch cửa đánh giá đình viện trước mặt, nghe vậy thì mở lời:
"Ta còn chưa gặp Cửu ca nhà ta."
Đi qua nơi ở của Hạng Cửu Đỉnh nhưng không vào, mà lại đi thẳng đến trước cửa nhà Lý gia nha.
"Tổ mẫu, bá phụ và bá mẫu cùng nhau đi ra ngoài à?" Lý Minh Hoa đi phía sau hỏi.
Bởi vì nhìn thấy người ra nghênh đón không phải đại quản gia, lại nghe thấy Nhị lão gia đã ra cửa, Lý Minh Hoa không cho xe ngựa đi vào nhị môn mà xuống xe ở đây cùng nhau đi vào, chờ nghe thấy ba người lớn trong nhà đều ra ngoài, nàng rất kinh ngạc.
Chẳng lẽ đi thăm nhà thế giao nào rồi? Chứ bắng không tại sao cả ba người lại cùng nhau ra cửa.
Biểu tình quản gia có chút cổ quái: "Đồ Kiếm Nam đạo đã đưa tới."
Lý Minh Hoa hiểu rõ đồ kia là thứ gì, lần trước Lý Mẫn tới đã khiến cho trong nhà rối loạn một hồi, mấy ngày hôm trước lại có một quản sự tới, không khí trong nhà càng thêm náo nhiệt, ồn ào lâu như vậy rồi cuối cùng cũng tới lúc chấm dứt.
Vì mấy thứ kia mà ba người lớn trong nhà đều đã ra ngoài, Lý Minh Hoa không muốn lại tiếp tục nhắc đến đề tại này: "Đi mời chưa?"
Quản sự thưa dạ.
"Trước gọi Minh Hải ca tới đây đi." Minh Hoa lại nói.
Lý Phụng An thành thân muộn, chỉ sinh một nữ một nam, trưởng nữ Lý Minh Lâu năm nay mới 13 tuổi, còn Lý Phụng Thường có hai nam ba nữ, hai nam và trưởng nữ đã thành gia và sinh con.
Trưởng tử của Lý Phụng Thường là Lý Minh Uyên đang du học bên ngoài, con thứ là Lý Minh Hải bắt đầu xử lý gia nghiệp, lúc này chắc hẳn đang ở nhà.
Quản sự thưa rằng đã đi mời.
Mắt Lý Minh Hoa nhìn Hạng Nam nhưng lại nói với quản sự: "Minh Xuyên và Minh Hà đang ở học đường à? Cũng gọi tới đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!