Chương 32: (Vô Đề)

32. Người đáng tin cậy nhất.

Sáng sớm, Lý Mẫn không kịp vấn an Lý lão phu nhân đã rời khỏi Lý gia, vội vã y hệt khi hắn tới.

Điều này khiến cho đám nha đầu đã chuẩn bị rất nhiều lễ vật cho hắn có chút tiếc nuối.

Tuy rằng sắc mặt Lý lão phu nhân không dọa người như ngày hôm qua nhưng cũng không được tốt lắm. Bởi vì Lý Mẫn không ăn cơm sáng ư? Hay quá vội vàng không gặp mặt nói thêm vài câu đã rời đi?

Đương nhiên không phải những nguyên nhân này.

Vú già lớn tuổi tiến đến gần, nhỏ giọng hỏi:

"Chỉ cần hắn có tâm thì những lễ vật kia hiện tại có đưa hay không cũng không quan trọng. Lý Mẫn thông minh như vậy, cũng rất nghe lời lão phu nhân nói, tất nhiên cũng thừa hiểu cách làm người của lão phu nhân sẽ không bạc đãi hắn."

Nhưng sắc mặt của Lý lão phu nhân cũng không hề có chuyển biến tốt đẹp.

"Chẳng lẽ, lão phu nhân không tin Lý Mẫn?

"Vú già hỏi. Lý lão phu nhân trầm mặc một lát:"Ta không phải không tin hắn, hơn nữa có đưa được đưa lễ vật hay không hoàn toàn không quan trọng, hiện tại vấn đề lớn nhất ở đây là Lý Mẫn có làm được chuyện này không."

Vú già hiểu rõ: "Hẳn là Lý Mẫn có thể, hắn ở Kiếm Nam đạo là...

"Nói tới đây, vú già chợt dừng lại, biểu tình cổ quái. Lão phu nhân cũng không tức giận khi vú già mới nói được một nửa:"Đúng chưa, thật ra chúng ta không biết địa vị của Lý Mẫn ở Kiếm Nam như thế nào."

Lý Mẫn là người liên hệ duy nhất giữa lão phu nhân và Lý gia với Kiếm Nam đạo, hắn phụ trách việc đưa tiền, phụ trách việc mang thư từ về, phụ trách tẫn hiếu hầu hạ trước gối Lý lão phu nhân thay cho Lý Phụng An.

Lý lão phu nhân còn quen thuộc và thân cận với Lý Mẫn hơn cả Lý Phụng An, có chuyện gì bà đều thông qua Lý Mẫn đề truyền đạt lại với bên kia.

Trước khi Lý Phụng An mất, ngoài Lý Mẫn ra, bà hầu như là chưa từng gặp qua một tôi tớ nào ở Kiếm Nam Đạo, nhiều nhất cũng chỉ ở những ngày lễ tết Lý Phụng An trở về, có quản gia, quản sự gì đó cùng vài hạ nhân phần phật dập đầu lãnh tiền thưởng từ bà, lời cũng không nói gì, càng đừng nói làm thân.

Sau khi Lý Phụng An qua đời, Lý lão phu nhân mới biết tên từng người quản gia từng người quản sự từ trong miệng của 3 đứa con trai, phân công địa vị nghe ra càng ngày càng lợi hại, nhưng trong đó lại không có tên Lý Mẫn.

"Nhưng trước kia, chúng ta nói bất luận việc gì với Lý Mẫn, hắn đều có thể làm thỏa đáng." Vú già nói:

"Hơn nữa, đại lão gia để hắn phụ trách việc đưa tiền về nhà, tất nhiên là hắn rất được tín nhiệm rồi, địa vị sẽ không thấp đâu.

"Lý lão phu nhân gật đầu, suy đoán này cũng đúng. Vú già quan sát sắc mặt của bà, thấy bà hòa hoãn hơn thì cũng lộ ra một gương mặt gượng cười:"Huống chi, mặc kệ hắn là người nào thì ngài là lão phu nhân, là mẫu thân của đại lão gia đấy."

Nếu là trước đây, thậm chí chỉ mới hôm qua thôi, lão phu nhân nghe thấy lời này đều sẽ lộ gương mặt tươi tỉnh, nhẹ nhàng tiếp tục ăn cơm, hưởng thụ con cháu quây quần, nhưng hiện giờ chỉ cần nghĩ đến việc con dâu đã nhìn toàn bộ sổ sách vốn thuộc về mình cả một buổi tối kia, nghĩ thế nào cũng không thể cười nổi.

Bây giờ và trước kia không giống nhau nữa sao? Con trai cả của bà đã chết, nhưng bà còn chưa chết đâu.

"Chưa cần bàn đến việc Lý Mẫn có địa vị hay không, hiện tại chưa khẳng định được hắn có đáng tin hay không." Bà nói, chân mày nhăn lại: "Bên Kiếm Nam chúng ta phải nhìn chằm chằm."

"Tam lão gia ở bên kia."

Vú già nói: "Có cần đưa tin tức cho tam lão gia hay không ạ."

Lý lão phu nhân lắc đầu: "Tạm thời không cần quấy rầy tam lão gia."

Vạn nhất lão tam kia cũng thu phí vất vả thì sao, cũng giống như lão nhị tính kế tiền tài của bà thì sao? Trải qua đả kích vừa rồi, lão phu nhân cảm thấy cần phải cho bọn họ biết, dù cánh bọn họ có cứng thế nào thì người làm mẹ như bà còn chưa bị mù hay điếc để họ có thể tùy ý lừa gạt.

"Nhìn xem có ai đi theo tam lão gia ở bên kia."

Lão phu nhân nói. "Bảo người đó hỏi thăm việc của Kiếm Nam đạo, quản sự nào dùng được.

"Vú già gật đầu, sau đó chợt á một tiếng đứng thẳng thân mình. Lão phu nhân giật mình hoảng sợ, bà nhíu mày không vui, hiện giờ bà đang kiệt lực khắc chế cho nên cảm xúc không được tốt."Lão phu nhân, chúng ta suy nghĩ nhiều quá rồi."

Vú già nói. "Chuyện này, dù Lý Mẫn không đáng tin thì trong nhà chúng ta cũng có người đáng tin cậy mà."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!