19. Tìm người.
Sau khi trở về, Lý Minh Lâu chưa từng bước chân ra ngoài, ngay cả lúc đệ đệ ruột thịt rời đi cũng không ra khỏi cửa đưa tiễn, hiện tại đột nhiên nói muốn ra cửa khiến cho trên dưới Lý gia giật nảy mình.
Là muốn ra ngoài giải sầu đúng không, Lý lão phu nhân và mấy cô con dâu phỏng đoán, đương nhiên họ sẽ không ngăn trở, chỉ sai bảo người chuẩn bị để người trong nhà đi cùng, lập tức các phu nhân, tiểu thư, nha đầu, bà tử trở nên rối ren.
Nữ quyến ra ngoài luôn luôn phiền toái.
Nhưng Lý Minh Lâu đã cự tuyệt mọi người theo cùng đồng thời cũng đã ra cửa với Nguyên Cát làm tùy tùng và Phương Nhị làm xa phu.
Ở ngoại thành, Hạng Cửu Đỉnh cũng nhận được tin tức, lập tức phấn chấn nói:
"Là muốn gặp chúng ta đúng không."
Lý Minh Ngọc đã rời đi, Lý Minh Lâu được trấn an hẳn là muốn tới bàn về chuyện tới phủ Thái Nguyên, vì dù sao nàng cũng phải gả đến Hạng gia, cũng nên biểu hiện một chút thái độ chứ.
Nhưng sau khi hắn rửa mặt thay quần áo xong, lại bảo hạ nhân dọn dẹp quét tước trong ngoài một lượt rồi ngồi ngay chờ thì lại nghe được tin, Lý Minh Lâu đã sớm đi qua.
Nàng hướng về phía núi Mạo Nhi nằm ở phía Đông Nam bên ngoài phủ Giang Lăng.
Người mà Lý lão phu nhân phái đi theo cũng bị đuổi về, chỉ nói là tùy tiện ra ngoài một chút không cần người đi theo, Lý lão phu nhân cũng không phái người đi theo nữa nhưng chắc hẳn bà cũng không cao hứng gì.
"Người bên cạnh mẫu thân chắc chắc cả phủ Giang Lăng này đều biết được, nếu ra ngoài cùng nàng thì ai ai cũng thừa biết đó là nhà chúng ta rồi. Xa phu và Nguyên Cát đều là người bên Kiếm Nam đạo, mọi người không ai biết cả." Tả thị ở bên cạnh khuyên giải.
"Hiện tại tình huống của Tiên Nhi đã vậy thì chắc chắn không muốn bị người khác nhìn thấy, thôi như vậy cũng tốt nàng ra ngoài có thể tự tại hơn."
Việc của Lý Minh Lâu đã truyền khắp cả phủ Giang Lăng.
Giống như với Lý gia, chỉ vài lần Lý Minh Lâu ra vào phủ Giang Lăng cũng khiến cho mọi người chấn động, đối với dân chúng trong phủ thì người cháu gái nhà họ Lý ở Kiếm Nam đạo này giống như thần tiên vậy.
Nhưng thần tiên lại liên tiếp gặp bất hạnh, trước là tang phụ, sau lại bị thương đến hủy dung trên đường xuất giá, vì vậy nàng đang là đề tài từ đầu đường đến cuối ngõ mấy ngày nay trong cả phủ Giang Lăng này.
Nàng ra cửa chắc chắn sẽ bị người vây xem.
Lý lão phu nhân cười cười:
"Là ta không suy xét chu toàn." Bà lại nhìn mấy cô con dâu và cháu gái đang ngồi trong phòng.
"Ta già rồi, ngược lại quên mất việc hảo tâm không phải đều là chuyện tốt, là các ngươi nhắc nhở ta."
Mọi người vội vàng mồm năm miệng mười phản đối, chờ mọi người nói xong, Lý Minh Kỳ vì "sinh bệnh" đang nâng bát canh lên uống mới lên tiếng chậm hơn mọi người:
"Tổ mẫu mới không phải không suy xét chu toàn, dù cho bị người khác nhận ra thì chẳng lẽ tổ mẫu sẽ để người khác tới gần hay sao? Mỗi lần chúng cháu đi vào trong miếu đều có thể tự tại chơi đùa còn gì."
Nghe thấy đi tới miếu, Lý Minh Nhiễm cũng gật đầu theo:
"Đúng ạ, người ở miếu nhiều như vậy, tổ mẫu còn có thể dọn sạch mà."
Lý lão phu nhân trừng mắt: "Tổ mẫu không có bản lĩnh khiến cả phủ Giang Lăng đều sạch không đâu, mấy đứa muốn ra ngoài chơi cũng đừng dùng lý do này để làm ta khó xử."
Lý Minh Hoa cười hì hì: "Đúng là tổ mẫu chưa già đâu, không có bị lừa."
Người trong phòng đều cười rộ lên, ý cười trên mặt Lý lão phu nhân cũng trở nên rõ ràng.
"Nhưng đúng là đại tiểu thư không tin tổ mẫu, có chuyện gì mà không thể nói với ngài được? Nói ra tổ mẫu nhất định sẽ làm được mà." Lý Minh Kỳ nâng chén trà lên vừa lẩm bẩm vừa thở dài.
Tả thị lắc đầu nói: "Kỳ nhi không cần nói Tiên nhi như vậy."
Mẫu thân của Lý Minh Kỳ là tam phu nhân Vương thị trừng mắt nhìn nàng một cái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!