Chương 11: (Vô Đề)

11. Sắp xếp đi hay ở.

Tất nhiên là Tả thị tán đồng ý kiến của trượng phu, nhưng trưởng bối phía trên cũng phải dỗ dành:

"Việc vừa mới xảy ra, lão phu nhân muốn hai đứa nhỏ ở nhà cũng là lẽ đương nhiên, nếu không truyền ra cũng khó coi."

"Tiên nhi có thể ở nhà thêm một thời gian."

Lý Phụng Thường nói.

"Nhưng Ngọc ca nhi thì không được, bên Kiếm Nam kia không thể bỏ mặc, đại ca không còn, Ngọc ca nhi là con trai duy nhất, cần phải đương gia chấn chỉnh gia nghiệp."

Để một đứa bé 10 tuổi đương gia quả thật là hoang đường.

"Những binh mã kia thật sự chỉ nhận Ngọc ca nhi hay sao?" Tả thị hạ thấp thanh âm hỏi. "Không phải binh mã của triều đình à?"

"Hạng Vân nói vậy."

Lý Phụng Thường nói. "Sau khi ta đến cũng cảm nhận được như thế.

"Lý Phụng An đột ngột xảy ra chuyện, huynh đệ Lý gia không ai gặp mặt được lần cuối, nhưng mà hắn từng ở Kiếm Nam một tháng. Vốn dĩ trước kia cũng đã từng tới, nhưng rất ít khi ở lại thời gian lâu như vậy. Hơn nữa lúc này là thân nhân của Lý Phụng An, tự mình tiếp xúc với quyền lợi của đại ca khiến cho Lý Phụng Thường cực kỳ chấn động."Kiếm Nam đạo là của đại ca.

"Hắn nói. Lời này quả thực đại nghịch bất đạo, Tả thị hãi hùng khiếp vía, cho dù ở trong gian phòng này chỉ có hai phu thê nhưng bà cũng không nhịn được mà quan sát chung quanh. Lý Phụng Thường cũng biết lời của mình có chút không ổn, nên chỉ ho nhẹ một tiếng:"Tóm lại, hiện tại ở phía Tây Nam, phản loạn Man di vừa mới bình loạn, Kiếm Nam đạo là quan trọng nhất. Tuy rằng Ngọc ca nhi còn nhỏ tuổi nhưng là con trai của đại ca, có Ngọc ca nhi ở đó thì có thể ổn định nhân tâm, ít nhất việc kinh doanh kia cần phải có mặt gia chủ."

Lập tức Tả thị vực tinh thần dậy.

Lý Phụng An cơ hồ không về nhà, nhưng mỗi năm đều đưa về tiền dưỡng lão cho Lý lão phu nhân. Tiền này bao nhiêu đều bị bà nắm chặt trong tay, đám con cháu cũng không biết rõ ràng lắm.

Nhưng hãy xem đại trạch Lý gia được xây dựng thêm, xem Lý lão phu nhân hào phóng xa hoa nuôi dưỡng cả đám nhỏ trong nhà, chi phí ăn mặc đi lại lớn lớn bé bé là có thể suy đoán số lượng kia tuyệt đối không hề nhỏ.

Bọn họ vẫn luôn cho rằng vì Lý Phụng An nắm quyền to cho nên chỉ dựa vào đó để vơ vét vài chỗ tốt thu gom tài phú. Là mệnh quan triều đình không tiện buôn bán, mà hắn cũng không để cho các huynh đệ trong nhà tới Kiếm Nam hỗ trợ kinh doanh sản nghiệp gì.

Mọi người chỉ đành ở tại phủ Giang Lăng kinh doanh sản nghiệp cha ông truyền lại.

Cho tới tận lúc này, khi mà huynh đệ Lý gia tự mình đi Kiếm Nam đạo mới biết Lý Phụng An không chỉ là tiết độ sứ cầm quyền to trong tay, mà còn nắm giữ cả núi vàng núi bạc, khống chế mỏ muối và phần lớn thương đội.

Những thứ đưa về hiếu kính Lý lão phu nhân chẳng qua chỉ là Cửu Ngưu Nhất Mao (Chín con trâu mất một sợi lông) mà thôi.

Lý Phụng An không còn nữa, nhưng tài phú kia vẫn còn, thuộc về con trai của hắn, cũng thuộc về Lý gia đúng không.

Sự việc trọng đại như vậy, không thể lấy lý do tuổi còn nhỏ để bàn luận được.

Tả thị gật đầu:

"Thiếp sẽ khuyên giải mẫu thân.

"Lý Phụng Thường cũng không để ý, Lý Minh Ngọc nhất định không thể rời đi Kiếm Nam đạo được, việc ổn định nhân tâm, ổn định gia nghiệp là điều tất yếu, và mấu chốt hơn là đề nghị của Hạng Vân kia. Nếu có thể thành công, Lý gia có thể tiếp tục an ổn ở tại Kiếm Nam. Lý Phụng Thường hít sâu một hơi, cảm giác tê dại tràn ra từ sống lưng, tất cả là của Lý gia, thậm chí là của riêng Lý Phụng Thường hắn đây."Nghỉ ngơi đi.

"Hắn nói. Đại ca không còn nữa, đại phòng và toàn bộ Lý gia từ giờ do nhị phòng bọn họ gồng gánh, đây là gánh nặng. Tinh thần Tả thị vừa phấn chấn vừa hầu hạ Lý Phụng Thường nghỉ ngơi. Lý Minh Ngọc đến đã trấn an toàn bộ Lý gia, không khí trong nhà trở nên bình thản, Cả ngày Lý Minh Ngọc đều ở bên người Lý lão phu nhân, hưởng thụ quan tâm sủng ái của tổ mẫu, cho tới tận giờ cơm chiều mới trở lại sân viện của Lý Minh Lâu cùng với đồ ăn được tổ mẫu đưa tới."Phải ăn thật nhiều phải dưỡng tốt thân mình, những việc khác không cần phải lo lắng. Đây là nhà của cháu, trong nhà còn có tổ mẫu và các thúc thúc nữa."

Bà dặn dò Lý Minh Ngọc. "Cháu muốn như thế nào thì như thế ấy."

Sau khi Lý Minh Lâu trở về, nàng chưa từng gặp Lý lão phu nhân, bà ở bên ngoài chờ một ngày, cuối cùng chỉ có thể rời đi.

Lý lão phu nhân cực kỳ sủng nịch đám vãn bối, cháu trai, cháu gái, chắt trai, chắt gái cũng đều thân cận với bà, ngoại trừ Lý Minh Lâu.

Trước đây, Lý Minh Lâu về nhà ở, cũng không hề mục vô tôn trưởng (trong mắt không có lớn nhỏ) như mọi người vẫn tưởng tượng.

Nàng cũng đi theo bọn tỷ muội thưa hầu sáng tối, chỉ không thích nói chuyện, cũng rất ít khi chơi chung với mọi người, trước mặt Lý lão phu nhân cũng không hề làm nũng hay lấy lòng gì, như vậy khó tránh khỏi có vẻ xa cách.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!