Chương 10: (Vô Đề)

"Nhưng chim bay hết thì cung tốt cất đi, mẫu hậu biết tính tình của Bệ hạ, ngài ấy đối với Mục Niệm Nhi trăm phần trăm nghe theo, làm sao có thể lưu tình với thần thiếp đã sớm chán ghét chứ?!

"Cho nên, xin mẫu hậu cứu ta!"

Một tràng tâm can phế phủ nói ra, Thái hậu gần như bán tín bán nghi.

Vả lại dù bà ta không tin ta, cũng phải tin vào sự thật.

Sự thật chính là đám tai mắt  bà ta phái đi tận mắt nhìn thấy Tề Tấn đối với ta mặt mày cau có.

Ngày đó Mục Niệm Nhi ăn điểm tâm đột nhiên đau bụng dữ dội, Tề Tấn liền khí thế hung hăng xông thẳng vào cung ta, gần như điên cuồng bóp cổ ta:

"Có phải là ngươi không! Có phải là ngươi không! Lạc Thanh Vân, trẫm đã từng nói, không cho phép ngươi động đến một sợi tóc của Niệm Nhi! Ngươi sao dám làm như vậy!"

Nếu là ta của kiếp trước vào thời điểm này, tự nhiên sẽ không làm được, dù sao lúc đó ta vẫn chưa phải là một độc phụ mất con.

Nhưng ta sống lại rồi mà.

Trước khi trọng sinh ta còn có thể rót rượu độc cho Mục Niệm Nhi, b.ắ. n tên dài, huống chi là sau khi trọng sinh?

Ta hô hấp có chút khó khăn, bên tai là tiếng Lan Bội kinh hãi kêu lên, nàng bị người ta giữ chặt quỳ xuống, ta gian nan cười nói:

"Bệ hạ sao không hỏi, hôm nay Di tần đã bất kính với thần thiếp như thế nào trước đã?"

Chỉ mới ba tháng, Mục Niệm Nhi từ Quý nhân đã là Tần rồi.

Ba tháng sủng ái, vẫn là sự sủng ái mà Tề Tấn mất đi rồi tìm lại được, nếu nói ban đầu Mục Niệm Nhi còn có vài phần nơm nớp lo sợ thì bây giờ Mục Niệm Nhi đã thật sự bay bổng rồi.

Chút kính ý ít ỏi đối với ta đã sớm tiêu tan, chẳng qua là lúc Tề Tấn ân ái mặn nồng không ít lần nói với ả vị trí Hoàng hậu này sớm muộn gì cũng là của ả.

Cho nên hôm nay ả mới dám trơ tráo trước mặt ta giễu cợt ta không có con.

Còn lớn lối tuyên bố Tề Tấn đã từng nói, nếu ả có con, liền ban cho ả vị phân.

Hoàng Quý phi chỉ thấp hơn Hoàng hậu một bậc.

Tên con trai của ả, sẽ đặt là Ký.

"Cho nên… Bệ hạ… là ả ta chọc giận ta trước mà…"

"Bốp."

Chữ "Ký" kia tựa như bỏng tay với Tề Tấn, khiến hắn đột ngột buông tay ra.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Dù sao cũng đã từng yêu nhau, Ký Nhi cũng quả thật là minh chứng tình yêu của chúng ta, ban đầu cái c.h.ế. t của Ký Nhi hắn là có chút áy náy.

Ít nhất là ở điểm bao che Mục Niệm Nhi này.

Cho nên khi lần nữa nhắc đến, hắn hiếm khi cảm thấy đuối lý, nhưng không phải đối với ta, mà là đối với Ký Nhi.

"Ngươi và trẫm cả đời này cũng không thể có con, kiếp trước nếu không phải Ký Nhi có người mẹ như ngươi, nó cũng sẽ không chết, trẫm đau lòng cho nó, cũng tin vào duyên phận với nó, cho nên kiếp này Niệm Nhi sinh hạ đích trưởng tử của trẫm, trẫm liền ban tên là Ký, có gì không đúng sao?

"Sai là ở ngươi ghen tuông!"

Hắn cũng không thật sự muốn g.i.ế. c ta, dù sao Thái hậu vẫn còn đó, cục diện biên cương cũng chưa ổn định, thế nên chỉ vào ta cảnh cáo.

"Lần cuối cùng, Lạc Thanh Vân, nếu ngươi còn làm gì Niệm Nhi, trẫm tuyệt không tha thứ, bao gồm cả mẫu gia của ngươi!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!