Chương 124: Kết thúc

Hôm nay, bên ngoài đổ mưa rất lớn.

Lúc Văn Yến quay lại nhà họ Lương, phát hiện mấy người Lương Tuấn đều không ở đây, anh xem thời gian, cùng tài xế đi đón Lương Âm Dạ.

Năm nay cô học lớp mười hai, việc học căng thẳng, đa số thời gian đều ở lại trường học, anh cũng ít khi quay về.

Anh đến sớm, bọn họ còn chưa tan học, phải đợi thêm một lát nữa mới lục tục có học sinh đi từ bên trong ra.

Văn Yến cầm dù đứng ở ngoài trường, lúc mấy chàng trai đi ngang qua, anh bỗng nhiên nghe thấy tên cô.

"Ôi, cậu lại thua bởi Lương Âm Dạ hả? Như tôi nói này, cậu ấy thật sự là đỉnh của chóp, xinh đẹp như vậy, thành tích còn tốt như vậy nữa."

"Đừng nhắc nữa, thành tích của tôi lại bị cậu ấy áp chế." Chàng trai mím môi, cũng không nhìn ra vẻ tức giận. Mặc dù bị áp chế, nhưng đã nhiều lần rồi, nên một chút xích mích này cũng sẽ khiến cho đáy lòng thiếu niên sinh ra một chút nhu mì. Cậu ta đè thấp giọng nói chia sẻ với những người bạn về một bức thư tình cậu ta viết cho cô, biết cô thường xuyên từ chối nhận thư tình, cho nên đã để ở trong ngăn kéo trong cặp táp của cô, mới dứt lời, bên tai đã đỏ ửng.

Ánh mắt Văn Yến tỉnh bơ rơi ở bên đó.

"Trời ơi, cậu làm thật á?"

"Ừ..." Ánh mắt thiếu niên trong veo: "Tôi rất thích cậu ấy, tôi hy vọng có thể cùng cậu ấy cùng nhau tiến bộ."

"Ôi chao, vẫn là cậu thông minh, hôm nay tôi nhìn thấy Giang Tử Ngộ lớp 12-3 cũng đưa thư tình cho cậu ấy, chỉ có điều bị cậu ấy từ chối rồi, nhận cũng không nhận."

"Tôi cảm thấy cậu có thể nghĩ ra một vài cách, ví dụ như mời cậu ấy đi xem phim gì đó... Không phải sắp được nghỉ rồi sao? Thừa dịp kỳ nghỉ, cố gắng một chút đi. Nếu không thì đợi sau này tốt nghiệp rồi là không có cơ hội nữa đâu..."

"Đúng rồi, tôi cảm thấy được đấy."

"Cậu ấy xinh đẹp quá, người theo đuổi cậu ấy rất nhiều..."

Giọng nói của bọn họ dần dần đi xa, đến khi không nghe thấy được nữa mới thôi.

Văn Yến dần dần mím chặt môi mỏng, cằm cũng căng chặt, gương mặt nghiêng trông có vẻ sắc bén như dao.

Chàng trai cao ráo đứng ở đó, vô cùng hấp dẫn ánh nhìn của người khác, nhưng bởi vì vẻ lạnh lùng mà khiến cho tầm mắt người khác theo dõi quá đáng chùn bước.

Thư tình? Xem phim?

Anh nhớ cô từng giúp người khác đưa thư tình cho anh.

Lần đó, lúc nhìn thấy cô cầm đồ vật trong tay, anh còn cho rằng đó là cô...

Nhưng lời giải thích của cô rất nhanh đánh nát suy đoán của anh.

Sắc mặt anh rất nhanh xụ mặt, nói với cô là sau này không thể đưa giúp người khác nữa.

Có lẽ là sắc mặt anh thay đổi quá nhanh, cô khó hiểu ngẩn ra.

Chỉ có điều, nhìn thấy anh nghiêm túc, cô cũng chỉ đành đồng ý.

Tầm mắt anh cũng không dừng lại ở trên thư tình trên tay cô quá nhiều, hiển nhiên là không có hứng thú.

Giáo dục người ta xong, chuyện này bị bỏ qua.

Chỉ có điều, bây giờ, thư tình biến thành vấn đề xuất hiện ở trên người cô.

Ánh mắt Văn Yến sâu hơn.

Lương Âm Dạ rất nhanh đi ra rồi, cô đi chung với bạn học, lúc nhìn thấy anh, nghiêng đầu giải thích với bạn học rồi đi về phía bên này.

Anh không nghe thấy được cô giải thích thế nào, nhưng anh đoán chắc hẳn là nói với bạn học anh là anh trai gì đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!