Chương 46: Con viết có tốt không

Chu Chu khóc sướt mướt được một cái ôm của Hoắc Tiểu Tiểu chữa lành, cậu đỏ mặt ngừng khóc, thút tha thút thít được cô giáo Trần mang đi.

Trong phòng học, Lục Tĩnh Nhất dùng một khuỷu tay chọc vào Dịch Khiêm: "Dịch Khiêm, cậu xem, vừa rồi thằng nhóc kia vậy mà lại ôm Hoắc Tiểu Tiểu!"

Lông mày Dịch Khiêm nhíu chặt vào nhau.

Hoắc Tiểu Tiểu ôm bốn hộp socola mà Chu Chu cho cô tiến vào phòng học, mấy người Lục Tĩnh Nhất liền nhào lên như ong vỡ tổ.

"Tiểu Tiểu, người vừa rồi ôm em là ai vậy, vì sao nó lại ôm em?"

"Socola cũng là của nó tặng sao?"

"Vì sao nó tặng socola cho em?"

Chỉ có Dịch Khiêm ở một bên không nói lời nào.

"Anh ấy tên là Chu Chu, là bạn tốt của em ở lớp nhỏ, em rất thích ăn socola mà anh ấy tặng cho em, cho nên hôm nay anh ấy mang cho em rất nhiều."

Mấy người Lục Tĩnh Nhất và Hướng Sâm liếc nhìn nhau: "Vậy tụi anh có thể nếm thử socola của em không?"

"Có thể chứ." Hoắc Tiểu Tiểu mở một hộp socola trong số đó ra, mấy người Lục Tĩnh Nhất chia nhau, mỗi đứa lấy một viên, Hoắc Tiểu Tiểu hỏi bọn họ: "Thế nào, ngon không?"

Ngọt ngào, mùi vị tinh khiết của socola vô cùng thơm, rất ngon.

Nhưng mấy người Lục Tĩnh Nhất lập tức lộ vẻ khó ăn: "Không ngon."

"Đúng vậy, không ngon chút nào."

"Còn không ngon bằng socola lần trước Dịch Khiêm mang cho tụi anh đâu."

Hoắc Tiểu Tiểu bĩu môi: "Rõ ràng là rất ngon mà."

Cô cầm một viên nhét vào trong miệng Dịch Khiêm: "Ngon không?"

Dịch Khiêm không kịp chuẩn bị mà bị nhét một viên socola vào trong miệng, cả khuôn mặt cậu đỏ bừng nhìn Hoắc Tiểu Tiểu, theo bản năng nói: "Ngon."

Lục Tĩnh Nhất chọc chọc Dịch Khiêm.

Dịch Khiêm kịp phản ứng lại, còn nói: "Nhưng mà… không ngon bằng nhà anh, ngày mai anh mang socola nhà anh cho em, ngon hơn cái này nhiều."

Hoắc Tiểu Tiểu nửa tin nửa ngờ: "Thật không?"

"Đương nhiên là thật rồi, ngày mai anh mang cho em, em ăn của anh, đừng ăn của nó, của nó không ngon."

"Em cảm thấy rất ngon mà, các anh không thích thì một mình em ăn là được."

Hoắc Tiểu Tiểu mừng khấp khởi cất socola vào trong cặp sách nhỏ của mình rồi ngồi xuống.

Cô không chú ý đến vẻ mím môi rất không vui của Dịch Khiêm.

Cô giáo Triệu từ bên ngoài đi vào: "Các bạn nhỏ, các con nhanh ngồi xuống, Dịch Khiêm, Lục Tĩnh Nhất, mấy đứa nhanh ngồi xuống."

Bốn đại ma vương không tình nguyện mà ngồi vào vị trí.

"Hôm qua cô đã dạy các con viết số 6 (), bây giờ mời các con lấy bài tập hôm qua cô giao để lên bàn, bây giờ cô muốn xem xem bạn nào viết tốt nhất, nghiêm túc nhất!"

"Được!" Giọng nói khác nhau không đồng thanh nối liền không dứt.

Sau khi nói xong, mấy bạn nhỏ nhao nhao lấy bài tập từ trong cặp sách rồi để lên bàn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!