Chương 28: (Vô Đề)

Hoắc Tiểu Tiểu giải quyết khó khăn một cách xinh đẹp, đuôi cũng phải nhếch lên tận trời.

Ăn cơm chiều xong, Hoắc Tiểu Tiểu liền gấp không chờ nổi lôi kéo Hoắc Tùy Thành ngồi ở trên sô pha.

"Ba ba, vàng! Còn có…… Còn có cái này cái này cái này!" Hoắc Tiểu Tiểu đem cặp sách đựng số tiền mồ hôi nước mắt khăng khăng mở ra trước mặt Hoắc Tùy Thành, để cho hắn nhớ kỹ sau này phải đưa cho cô gấp đôi số lễ vật này.

Hoắc Tùy Thành sảng khoái đáp ứng, "Yên tâm, ba ba sẽ nhớ rõ."

Ba ba phản ứng quá mức sảng khoái, ngoài ý muốn của Hoắc Tiểu Tiểu, giao thủ cùng Hoắc Tùy Thành vài lần giữa lưng đế có chút phát mao, vẫn cảm thấy sau sự sảng khoái này là " âm mưu quỷ kế " nhằm vào cô.

Cô thật cẩn thận hỏi hắn: "Thật sự?"

"Đương nhiên, ta có bao giờ lừa con chưa?"

Ngày hôm qua. Hoắc Tiểu Tiểu trả lời trong lòng.

Nhưng mà ngẫm lại cũng không có gì không đúng, rốt cuộc gia gia đã ở đây tọa trấn làm chỗ dựa cho cô, hắn còn có thể nhảy ra thiên tới không thành?

Nhưng hiển nhiên Hoắc Tiểu Tiểu đã xem nhẹ ba của cô.

"Ba, con muốn thương lượng với ba một chuyện."

Hoắc lão tiên sinh ở trong một góc của phòng khách tự mình chà lau chiếc bình hoa cổ ông đấu giá được, giống như không nghe thấy Hoắc Tùy Thành gọi mình.

"Ba……"

"Ba!"

Mãi cho đến khi Hoắc Tùy Thành lại hô hai tiếng ba, Hoắc lão tiên sinh lúc này mới ngẩng đầu lên, giống như bây giờ mới nghe thấy, ghét bỏ nói: "Chuyện gì mà cứ kêu không ngừng."

"Con muốn thương lượng với ngài về chuyện của Tiểu Tiểu một chút."

Hoắc lão tiên sinh lúc này mới buông bảo bối đồ cổ của mình ra, chậm rì rì ngồi vào trên sô pha, "Nói đi."

Hoắc Tiểu Tiểu dựng lỗ tai lên.

"Tiểu Tiểu đảo mắt cũng đã được một tuổi rưỡi, vốn dĩ tuổi này con cũng chưa tính toán gì cho bé, chỉ là ngài xem, đứa nhỏ này so với những đứa trẻ bình thường thông minh hơn không ít, đứa nhỏ khác bây giờ mới vừa học được kêu ba mẹ, con bé hiện tại cũng đã có thể nói ra không ít lời rồi."

Đối với lời của Hoắc Tùy Thành, Hoắc lão tiên sinh gật đầu tán đồng.

Cháu gái nhỏ này của ông xác thật rất thông minh.

Một bên Hoắc Tiểu Tiểu nghe được lời Hoắc Tùy Thành khen cô, tức khắc có ý đề phòng, đã xác định có sát khí nhè nhẹ.

"Nếu Tiểu Tiểu đã thông minh như vậy, cho nên con muốn bồi dưỡng con bé từ sớm."

"Bồi dưỡng sớm?"

"Truiwsc đó con đã nghe cô giáo Tiểu Từ kia nói qua, Tiểu Tiểu về phần ngôn ngữ hội họa cùng với âm nhạc đều rất có thiên phú, thiên phú này không phải mỗi người đều có, cho nên con nghĩ tới hai ngày mời mấy vị gia sư tới nhà dạy học cho Tiểu Tiểu, để con bé được tiếp xúc với dương cầm, âm nhạc hội họa từ trước, đương nhiên, nếu con bé mà thích khiêu vũ, cũng có thể mời thầy vũ đạo tới đây quan sát, không nhất định phải luyện, trước bồi dưỡng đã."

"???"

Hoắc Tiểu Tiểu vẻ mặt mờ mịt.

Là cô nghe lầm sao?

Vừa rồi Hoắc Tùy Thành nói cái gì? Cho cô đi học?

Dương cầm âm nhạc hội họa vũ đạo?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!