Hoắc Tiểu Tiểu lâm vào trong hai lựa chọn gian khổ.
Mở mắt ra, cô phải đối mặt với chuyện mình cùng gia gia giả bệnh gạt người.
Nhắm mắt lại, cô phải đối mặt với số tiền mình cực cực khổ khổ tích cóp bị mang đi giống như lông dê vậy.
Đây là cái gì mà chút khó khăn của nhân gian.
Đây là trả thù!
Đây tuyệt đối là trả thù!
Lấy hiểu biết của Hoắc Tiểu Tiểu về Hoắc Tùy Thành mà nói, Hoắc Tùy Thành khẳng định là đang trả thù cô cùng gia gia giả bệnh lừa gạt hắn!
Không hổ là vai ác, ngay cả đồ của trẻ con cũng phải cướp!
Thật quá đáng!
"Không nói lời nào thì ba ba coi như con đã đáp ứng rồi."
Quá độc ác!
Thật sự quá độc ác!
Như thế mà còn nhịn được thì còn có gì không nhịn được nữa!
Hoắc Tiểu Tiểu phẫn nộ mà trợn mắt, vừa lúc đối diện với đôi mắt đầy ý cười kia của Hoắc Tùy Thành.
"Tỉnh rồi?" Hoắc Tùy Thành cầm theo cặp sách nhỏ của cô, thậm chí còn làm trò trước mặt cô nghiêm trang lật xem đồ vật bên trong, "Chìa khóa biệt thự, chìa khóa xe, vòng cổ, thẻ ngân hàng…… Con bây giờ còn nhỏ, mấy cái này con cũng không cần, trước đặt ở chỗ này của ba ba, chờ khi con trưởng thành thì trả lại cho con."
"…… Không! Gia gia…… Gia gia, con!"
Ý tứ Hoắc Tiểu Tiểu muốn biểu đạt là mấy món này đều là gia gia đưa cho cô.
Nhưng cô há mồm như thế này, muốn nói lại nói không rõ, chỉ có thể giơ tay, bắt lấy cặp sách nhỏ trên tay Hoắc Tùy Thành.
Nhưng cô đứng ở trên giường em bé, vòng bảo hộ của nó còn cao hơn bả vai cô một đoạn, dù cô có lấy đủ mọi đồ kê lên như thế nào, hai cánh tay ngắn nhỏ kia làm sao cũng không với tới cặp sách nhỏ đựng đầy kim khố của cô.
Gấp đến độ cô đứng ở trên giường em bé nhảy lộn xộn, kêu to: "Con! Con! Con…… Tuyết hãn tiền*!"
* Tiền tiết kiện đúng hông nhờ???
Hoắc Tùy Thành cố ý học theo lời nói của cô, "Tiền tiết kiệm của con?"
Hoắc Tiểu Tiểu gật đầu thật mạnh: "Con!"
"Vừa rồi không phải ngủ rồi sao? Tại sao kêu cũng không tỉnh lại được, vừa mới cầm vào tiền tiết kiệm của con một cái đã tỉnh nhanh như vậy rồi?"
Biết rõ còn cố hỏi!
Hoắc Tiểu Tiểu như hổ rình mồi nhìn vào cặp sách trong tay hắn.
"Được, nếu con tỉnh rồi, thế thì mau cho ta một cái công đạo rõ ràng, con cùng gia gia thông đồng lừa gạt ta như thế nào." Trong tay cầm cặp sách nhỏ quơ quơ ở trước mặt Hoắc Tiểu Tiểu, ý tứ uy hiếp rõ ràng.
Hoắc Tiểu Tiểu cảm thấy mình quá thảm.
Một cái viết hoa thảm.
Thảm không gì sánh bằng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!