Chương 24: Ba ba, thương gia gia! 2

Người hầu bưng bữa sáng lên, bữa sáng của Hoắc Tùy Thành hôm nay là bánh mì và phô mai, của Hoắc Tiểu Tiểu lại là cháo gạo sữa bò và trứng rán mà bình thường cô hay ăn, còn có một số hoa quả và các loại rau củ khác nhau.

Hoắc Tiểu Tiểu hưng phấn chỉ chỉ vào quần áo của mình, lại chỉ chỉ Hoắc Tùy Thành, "Quần áo, ba ba mặc!"

"Muốn ba ba thay quần áo cho con?"

Hoắc Tiểu Tiểu gật đầu.

Hoắc lão tiên sinh đưa mắt nhìn cái quần giống như đang treo lủng lẳng trên người cô, "Sao mà đến quần cũng mặc ngược rồi."

Dì Triệu đứng một bên nhanh chóng đi lại bế Hoắc Tiểu Tiểu từ trên ghế lên, "Giờ tôi đi thay quần cho Tiểu Tiểu ạ."

Hoắc Tiểu Tiểu vốn đang mang thù trong lòng muốn Hoắc Tùy Thành bị ông mắng cũng phải bất lực để dì Triệu bế ra phòng khách, mặc lại quần áo một lần nữa, tới lúc cô trở lại trên bàn ăn, món trứng cô thích nhất chỉ còn miếng cuối cùng, quan trọng hơn là đang bị Hoắc Tùy Thành đưa vào miệng.

Hoắc Tiểu Tiểu có chút tức giận.

Cái người này sao lại như vậy chứ! Trứng chiên của trẻ con cũng ăn!

"Trứng!"

Hoắc Tùy Thành nhìn lại, "Trứng đã ăn hết rồi."

"Của con!"

"Nhóc hẹp hòi."

"Được rồi, để phòng bếp chiên thêm một cái là được."

Hoắc Tiểu Tiểu duỗi ra hai ngón tay, nói với Hoắc lão tiên sinh: "Hai cái."

"Được được được, chiên hai cái."

Ba ba không những không bị ông mắng mà còn giành mất một cái trứng chiên, Hoắc Tiểu Tiểu xụ mặt bất bình, cầm lấy thìa húp cháo.

"Chút nữa con tới công ty sao?"

"Vâng." Hoắc Tùy Thành ăn bánh mì, một vẻ mặt bình thản như không có chuyện gì nói chuyện với Hoắc lão gia: "Ngày hôm nay có cuộc họp hội đồng quản trị nhất định phải tham gia. Chu phó tổng theo ngài cũng lâu rồi, ngài còn giữ liên lạc với hắn không?"

Hoắc lão tiên sinh buông  đôi đũa trong tay xuống, hạ giọng, "Hắn cũng là nhất thời hồ đồ."

"Nhất thời hồ đồ? Con đoán không thể nào là nghỉ ngơi dưỡng sức."

Nghe được tên Chu phó tổng, Hoắc Tiểu Tiểu nhất thời tỉnh táo lại.

Nàng nhớ rất kỹ Chu phó tổng này, là người điên cuồng gây sự trong nước lúc Hoắc Tùy Thành xuất ngoại, thậm chí còn muốn cấu kết với các thành viên trong ban giám đốc để đá Hoắc Tùy Thành ra khỏi hội đồng quản trị.

Đương nhiên, người như vậy sẽ bị Hoắc Tùy Thành nghiền ép, dùng vợ con đang ở nước ngoài để uy hiếp, trực tiếp làm người ta ba giây quỳ.

Biết rõ Hoắc Tùy Thành không từ thủ đoạn để xử lí mấy chuyện này, nhưng Hoắc Tiểu Tiểu vắt hết óc cũng không nghĩ ra được cách nào hoàn hảo để ngăn cản hắn.

"Con đã ăn xong, con xin phép đến công ty trước."

Hoắc Tùy Thành đứng dậy rời khỏi bàn ăn.

"Ba ba!" Hoắc Tiểu Tiểu vội vàng gọi hắn.

Hoắc Tùy Thành dừng bước, quay đầu nhìn cô, "Chuyện gì?"

"..." Những lời ở trong miệng cuối cùng cũng chỉ đành ngậm ngùi nuốt xuống, chỉ nói được một câu: "Về sớm một chút."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!