Ban đêm Hoắc Tiểu Tiểu mơ một giấc mộng.
Là một giấc mộng liên quan tới Hoắc Tùy Thành.
Trong mộng khoảng cách cô tới Hoắc Tùy Thành rất xa, xa tới mức nhìn thấy Hoắc Tùy Thành cũng có chút mơ hồ.
Cô nhìn thấy Hoắc Tùy Thành ngồi ở trên một cái ghế, ngang ngược càn rỡ lùi ra sau, trước mặt là hai tên bảo tiêu mặc âu phục đè ép một nam nhân chật vật.
Khoảng cách quá xa, cô nghe không rõ Hoắc Tùy Thành đang nói cái gì, đi về phía trước mấy bước, thấy rõ sắc mặt bị che khuất của Hoắc Tùy Thành, hoàn toàn không giống dáng vẻ ngày xưa ở trước mặt cô, vô cùng cuồng vọng tự đại, rất giống nhân vật trùm phản diện trong phim truyền hình không ai bì nổi.
Ý thức được Hoắc Tùy Thành có khả năng sắp làm xằng làm bậy, Hoắc Tiểu Tiểu hô câu: "Ba ba..."
Nhưng Hoắc Tùy Thành không nghe thấy, không biết nói cái gì với kia hai tên bảo tiêu kia, hắn dẫn theo người nam nhân chật vật kia đứng lên, sau một trận đấm đá bị dồn đến bên trong góc.
Hoắc Tùy Thành đứng ở đó, lấy bật lửa lẳng lặng đốt một điếu thuốc, nhìn nam nhân, tiện tay đem bật lửa ném ra ngoài.
Gian phòng lộn xộn tất cả đều là giấy văn kiện, gặp lửa, rất nhanh liền cháy lên hừng hực.
Ánh lửa dần dần lan tràn tới chỗ nóc phòng, trong ngọn lửa đầy trời cô nhìn thấy Hoắc Tùy Thành níu lấy cổ áo nam nhân dồn đến nơi lửa đốt, chỉ cần hắn buông tay, nam nhân liền có thể bị đẩy vào trong hố lửa.
Nhìn thấy một màn hiện tượng kinh dị này, Hoắc Tiểu Tiểu cảm giác trái tim mình đã ngừng nhảy trong chốc lát, cô cực kỳ sợ hãi, hướng về phía bóng lưng Hoắc Tùy Thành hô to: "Ba ba!"
Cũng thật kỳ quái, Hoắc Tùy Thành tựa hồ nghe được, thân hình hơi ngừng lại, chậm rãi nhìn sang Hoắc Tiểu Tiểu.
Bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt hai người gặp nhau trong chốc lát ở giữa không trung.
Hoắc Tiểu Tiểu khẳng định hắn thấy được chính mình.
Cô mừng rỡ chạy tới.
"Đừng tới đây!"
Hoắc Tiểu Tiểu phút chốc dừng bước lại, ánh lửa gào thét lại giống như con rắn bao vây lấy cô, hỏa diễm bốn phía cực nóng làm cho cô dừng lại, không còn dám đi về phía trước nữa, cách ánh lửa cháy bỏng mà nhìn Hoắc Tùy Thành một tay đang níu lấy cổ áo nam nhân đẩy ra, nhanh chân đi tới phía cô.
Đột nhiên xuất hiện cảm giác an toàn khiến Hoắc Tiểu Tiểu nhẹ nhàng thở ra, nhưng một giây sau cô nhìn thấy Hoắc Tùy Thành sắc mặt kịch liệt thay đổi, Hoắc Tiểu Tiểu ngẩng đầu nhìn lên, chiếc đèn treo trên đỉnh đầu bởi vì ngọn lửa mà rớt xuống.
- - --
Hoắc Tiểu Tiểu từ trong mộng bừng tỉnh, mở mắt ra chưa tỉnh hồn mà nhìn trần nhà.
Không có đèn treo, không có lửa.
Còn may là mơ thôi.
Hồi tưởng lại tràng cảnh trong mộng, lại không tự chủ được nhíu mày.
Người trong mộng kia thật sự là ba cô sao?
Làm xằng làm bậy, giết người phóng hỏa... Táng tận thiên lương như thế sao?
Thế nhưng là --
Mặc dù cô mới chỉ cùng Hoắc Tùy Thành ở chung được mấy ngày, nhưng trong mấy ngày ở chung, Hoắc Tùy Thành mặc dù thường xuyên không làm người, thì cũng không hề hung tàn giống như trong mộng.
Chẳng lẽ là ngày suy nghĩ thì đêm sẽ mơ như vậy?
Càng nghĩ càng thấy chuyện là như vậy.
Có thể ngồi xổm ở trước mặt cô xoa bóp đầu gối cho cô, sao có thể tàn nhẫn như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!