Chương 109: Ngoại truyện 31xem mắt

Mặc dù Hoắc Tiểu Tiểu về muộn không bị Hoắc Tùy Thành mắng nhưng sáng ngày hôm sau trên bàn ăn, Hoắc Tùy Thành nhắc đến việc này, giọng điệu không phải rất hài lòng, Hoắc lão tiên sinh nghe nói tối hôm qua hơn mười hai giờ cô mới về nhà, cũng nhắc nhở vài câu.

"Về muộn như vậy sao không gọi điện về nhà, ông nội sắp xếp tài xế đi đón con, con gái ở bên ngoài một mình không an toàn."

"Hôm qua là Dịch Khiêm đưa con về, con nghĩ là có anh ấy cho nên không gọi điện về nhà, sau này con sẽ chú ý."

Ông cụ bảo vệ cháu gái, nói hai câu rồi thôi, Hoắc Tùy Thành muốn nói thêm mấy câu để thể hiện sự uy nghiêm của một ông bố, nhưng ông cụ trợn mắt nhìn sang, anh đành phải bỏ qua chuyện này.

"Tiểu Tiểu à, qua sinh nhật năm nay là con hai mươi ba tuổi rồi, có thích chàng trai nào không?"

Bàn tay bưng ly sữa dừng lại, Hoắc Tiểu Tiểu nhìn về phía Hoắc lão tiên sinh.

Nếu như lời này do bố cô nói ra thì chắc chắn cô sẽ không chút lưu tình mà oán giận lại, nhưng lời này là do ông nội của cô nói.

Cô suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Ông nội, con còn nhỏ…"

"Không nhỏ nữa, ở tuổi này của con ông đã chuẩn bị kết hôn rồi."

"..." Hoắc Tiểu Tiểu dùng ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về phía Hoắc Tùy Thành.

Nhưng Hoắc Tùy Thành chỉ lạnh lùng nhìn cô một cái, sau đó thu hồi ánh mắt, tiếp tục ăn sáng.

"Ông nội biết một chàng trai không tệ, cuối tuần này con xem thử?"

Mi tâm Hoắc Tùy Thành nhíu lại một cái: "Bố, sao con không biết việc này?"

"Con bận rộn công việc, chuyện của Tiểu Tiểu không cần con quan tâm, chàng trai kia tuấn tú, lịch sự, tốt nghiệp trường nổi tiếng, có học thức, có tu dưỡng, điều kiện gia đình cũng không kém chúng ta, biết gốc biết rễ, tính cách ra sao ông cũng biết rõ. Tiểu Tiểu con gặp rồi thì chắc chắn sẽ hài lòng."

Lần này không chỉ có Hoắc Tiểu Tiểu ngồi không yên mà Hoắc Tùy Thành không ngồi yên được nữa.

"Tiểu Tiểu còn nhỏ, chuyện như vậy bố không cần gấp gáp, chờ qua hai năm nữa rồi nói."

"Bố cũng không bảo nó bây giờ liền kết hôn, có thể yêu đương trước. Lúc Tiểu Tiểu còn nhỏ con không cho nó yêu đương, bây giờ nó trưởng thành rồi còn chèn ép nó. Tiểu Tiểu, con nói xem?"

"... Ông nội, con cảm thấy bố nói rất đúng, bây giờ con còn nhỏ, chưa muốn yêu đương."

Ông cụ Hoắc thở dài, vẻ mặt thất vọng.

Hoắc Tiểu Tiểu vội vàng: "Nhưng là có thể làm quen một chút, coi như là kết bạn."

Vẻ mặt Hoắc lão tiên sinh chuyển từ âm u sang trời quang mây tạnh: "Được, vậy cuối tuần ông nội sắp xếp cho các con gặp mặt."

Hoắc Tùy thành để dao nĩa xuống, mắt nhìn đồng hồ trên tay: "Hoắc Tiểu Tiểu, đi làm, sắp đến muộn rồi."

"Bố ơi, con vẫn chưa ăn…"

"Con ăn no rồi, đi!"

"..." Hoắc Tiểu Tiểu đặt sữa bò mới uống được một ngụm xuống, đưa tay về phía bố cô.

"Cái gì?"

"Chìa khóa xe, không phải hôm qua bố đã đồng ý với con, sẽ mua cho con chiếc xe Scooter."

Hoắc Tùy Thành im lặng ba giây.

"Quên rồi."

"... Bố!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!