Thượng Chi Đào ghi nhớ chuyện cà phê, ngày thứ hai sau khi xuống khỏi xe bus, cô đi thẳng đến tiệm cà phê. Trước giờ cô không có thói quen uống cà phê, lúc đi học cũng chỉ uống mấy gói cà phê hòa tan lúc học nhồi học nhét trước kỳ thi cho tỉnh táo.
Suy nghĩ của cô rất đơn giản, cô muốn để người hướng dẫn của mình uống cà phê của mình, muốn chị ấy hãnh diện trước mặt mọi người.
Cô trả tiền, đứng đó đợi cà phê, dáng đứng thẳng tắp, khiến bầu không khí thoải mái ở xung quanh có thêm chút gì đó nghiêm túc.
Nhân viên gọi cô:
"Cà phê của cô xong rồi."
Cảm ơn. Cô quay sang lấy cà phê thì nhìn thấy Loan Niệm đứng trước quầy thu ngân. Cô hơi hoảng hốt, vội nói:
"Chào buổi sáng Luke." Có điều cô không nghĩ ra chuyện phải mời cấp trên uống cà phê.
Chào buổi sáng.
Loan Niệm đáp lại một câu rồi không nói gì nữa, Thượng Chi Đào có chút bối rối, cũng hơi sợ hãi, bỏ lại một câu: Tạm biệt Luke.
Rồi xoay người chạy mất hút.
Ngay cả phép ứng xử là mời Loan Niệm uống cốc cà phê cũng không có.
Đúng là ngu ngốc.
Hôm nay là ngày đào tạo nhân viên thực tập.
Thượng Chi Đào ngồi trong phòng đào tạo, xem đoạn phim tuyên truyền đào tạo nhân viên mới. Cô cứ ngỡ cô sẽ được xem lịch sử phát triển chứa đầy động lực của công ty, nhưng cô lại quên rằng cô đang làm việc ở Lăng Mỹ.
Từ trước tới nay Lăng Mỹ không coi trọng việc khích lệ mọi người, thay vào đó họ sẵn lòng nói về hiện thực phũ phàng hơn.
Phần cuối cùng của đoạn phim đào tạo nhân viên mới của Lăng Mỹ đã phơi bày tỉ lệ đào thải của nhân viên thực tập trong gần mười năm trở lại đây của Lăng Mỹ, khiến người ta xem mà lo sợ.
Cuối cùng còn có một hàng chữ:
"Nếu bạn cảm thấy bản thân mình không làm được, đó không phải chuyện đáng xấu hổ. Hãy đứng lên, đi ra khỏi phòng đào tạo, bạn vẫn có thể được bồi thường hai tháng lương."
Thượng Chi Đào nghĩ đến Loan Niệm khuyên cô thôi việc, đến lúc này cô thậm chí còn cảm thấy Loan Niệm đang muốn tốt cho cô.
Đoạn phim tuyên truyền kết thúc, cả phòng đào tạo im phăng phắc.
Tracy cười nói với mọi người: "Cũng không đến mức nghiêm trọng như vậy đâu, phần chia sẻ thứ hai ngày hôm nay xin được mời cố vấn sáng tạo của công ty, người phụ trách phòng kế hoạch
- Luke.
Tuy Luke mới hai mươi tám tuổi, nhưng ngay từ lúc hai mươi hai tuổi cậu ấy đã nhận được giải thưởng lớn trong cuộc thi quảng cáo quốc tế, được người trong ngành ca tụng là thiên tài sáng tạo.
Xin một tràng pháo tay chào đón Luke."
Màn giới thiệu khỉ gió gì thế? Loan Niệm nhíu mày, bày tỏ sự bất mãn với màn giới thiệu đầy tầm thường của Tracy.
Loan Niệm thật sự không phải người dễ tính gì cho cam.
Thượng Chi Đào ngồi ở hàng cuối cùng nhìn anh mà nghĩ, Lumi nói đúng, sau này vẫn nên cách xa anh ta một chút. Tuy nhiên, nội dung mà anh chia sẻ thật sự rất hay. Anh nói về nguyên tắc sáng tạo của Lăng Mỹ: Súc tích, cao cấp, độ hot, thẩm mỹ.
Bài PPT của anh đã thể hiện sâu sắc nguyên tắc của Lăng Mỹ, trang nào cũng đều hoàn hảo.
Nghe anh chia sẻ những điều này, quả thực là một thu hoạch cực lớn.
Anh trình bày dứt khoát gọn gàng, bài chia sẻ bốn mươi phút không có lấy một câu thừa thãi, nói xong lại bị Tracy giữ lại sân khấu để giải đáp thắc mắc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!