Dự án đầu tiên trong đời Thượng Chi Đào hoàn thành khá suôn sẻ, ngoại trừ chút trục trặc lúc ban đầu. Chiều cùng ngày, cô ngồi trong phòng họp, hoàn thành thủ tục bàn giao dự án, trong cô có chút kích động mơ hồ.
Mặc dù đây chỉ là một dự án bình thường không quan trọng, nhưng lại là sự tiến bộ rất lớn của cô.
Cô nán lại phòng họp thêm một lúc, cô rất cần một người để nói dăm ba câu. Ban đầu cô nghĩ ngay đến Loan Niệm, anh vẫn luôn hướng dẫn cô phải làm việc thế này thế kia, Thượng Chi Đào rất biết ơn anh.
Cô muốn chia sẻ cảm giác vui sướng của mình cho anh, nghĩ như nào là cô làm như vậy, cô gửi tin nhắn cho Loan Niệm: [Hello, dự án riêng đầu tiên trong đời tôi đã được bàn giao.
Tôi thấy vui vui.]
Loan Niệm đang dự cuộc họp cổ đông, nhìn thấy tin nhắn này, anh phá lệ trả lời cô: [Chúc mừng.]
Một lúc sau, anh lại gửi thêm một tin nhắn: [Muốn mời tôi ăn cơm không?]
[Muốn!]
[Lên núi ăn cá nhé?]
[Vâng.]
Niềm hân hoan của Thượng Chi Đào có chỗ để giãi bày, cô vui như một đứa trẻ. Cô tìm một chỗ cách xa công ty một chút để chờ Loan Niệm.
Anh lái xe đến đón cô, lúc cô lên xe anh đã hỏi: Chọn chỗ xa thế?
"Sợ người ta nhìn thấy."
...
"Không thể nói là vì công việc à?" Loan Niệm hỏi cô, thấy vẻ mặt bừng tỉnh của cô, không nhịn được cười:
"Chắc chắn là cô không được sáng dạ lắm đâu."
Hai người đi xe lên núi.
Lúc sắp đến nơi, Loan Niệm lại rẽ vào con đường nhỏ, Thượng Chi Đào kêu lên khe khẽ: Ấy?
"Hôm nay có nói với bạn cùng nhà của cô là cô ra ngoài với tôi không?"
Không có.
"Thế thì tiện cho tôi giết người vứt xác rồi." Loan Niệm trưng ra gương mặt nghiêm túc, cảm nhận được nhịp hô hấp của Thượng Chi Đào trở nên gấp gáp, anh nghiêng đầu nhìn cô một cái.
Sau đó anh dừng xe trước một căn nhà cũ kỹ.
Thượng Chi Đào theo đuôi anh đứng trước căn nhà, trước căn nhà có một khoảng đất trống, có thể làm bãi đậu xe ngoài trời.
"Tôi muốn mở một quán bar trên núi, đang chọn địa điểm. Thấy chỗ này thế nào?"
Hả? Thượng Chi Đào không có ý tưởng nào trong chuyện này, chỉ cảm thấy nơi này có vẻ cũ kỹ,
"Phải sửa sang lại sao?"
"Đập đi rồi xây lại."
"Sao sếp lại muốn mở quán bar trên núi?"
"Để tiện ngắm sao."
Thượng Chi Đào ngẩng đầu nhìn lên trời, ngắm sao trên núi đúng là đẹp hơn ngắm sao ở dưới núi. Thượng Chi Đào hắt xì một cái, tối mùa đông trên núi lạnh quá đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!