Chương 34: (Vô Đề)

Thượng Chi Đào đã kịp đi ngắm lá đỏ vào dịp cuối thu. Lá đỏ ở Bắc Kinh không giống Nam Kinh, chúng mang vẻ đẹp bao la bát ngát của núi cao bể rộng.

Cảm giác chán chường trong lòng cũng theo đó mà biến mất.

Từ trên núi xuống dưới, người dẫn đoàn đề nghị mọi người đến Quỹ Nhai ăn cơm.

Thực ra Quỹ Nhai cách công ty Thượng Chi Đào không xa, nhưng cô chưa đến đó bao giờ nên cô đã kéo Tôn Vũ đi đăng ký suất ăn.

Bắc Kinh là thành phố vô cùng cởi mở, rõ ràng mọi người đều không quen biết nhau, ở trên núi cũng chỉ có mấy lần chạm mắt nhau, nhưng khi đã ngồi chung một bàn thì tự dưng trở nên thân thiết với nhau.

Tôn Vũ thích ồn ào, uống rượu cùng cánh nam giới. Cả một bàn toàn người xa lạ vậy mà có thể nói chuyện trên trời dưới bể, âu cũng là một trải nghiệm mới lạ.

Thượng Chi Đào chỉ để mắt đến đĩa tôm hùm đất trước mặt. Hồi học đại học ở Nam Kinh cô thích nhất là ăn tôm hùm đất. Giá tôm ở Nam Kinh rẻ hơn một chút, tôm được vận chuyển đến từ Hu Dị nên tốn ít thời gian, thịt tôm vẫn còn tươi ngon.

Đôi khi cô và bạn cùng phòng đi chợ mua tôm rồi mang đến quán ăn nhỏ nhờ người ta chế biến, một bữa chẳng tốn bao nhiêu tiền mà lại được ăn xả láng.

Lâu lắm rồi cô không ăn tôm hùm đất, sau bữa cơm này cô mới cảm thấy cuộc sống mấy tháng qua cuối cùng cũng nối liền với quãng đời sinh viên của mình.

Cô yên lặng ăn tôm, nghe mọi người nói chuyện trời trăng, điện thoại đổ chuông mấy lần cô cũng không nghe thấy. Mãi cho đến khi vào phòng vệ sinh cô mới phát hiện ra, là Alex.

Mọi khi Alex sẽ không gọi cho cô vào cuối tuần, anh ta thường nói khi nào làm việc thì nên chăm chỉ làm việc, khi nào không làm việc thì phải sống cho ra hồn. Anh ta là người chơi hăng máu hơn bất cứ ai sau khi tan làm.

Nếu anh ta tìm cô thì chắc chắn là có việc.

Thượng Chi Đào vội vàng gọi lại cho anh ta:

"Xin lỗi Alex, ban nãy tôi không nghe thấy điện thoại kêu."

"Không sao, cuối tuần có tiện tăng ca không?"

Alex hỏi ý kiến Thượng Chi Đào.

"Tôi vẫn đang ở bên ngoài, có lẽ gần mười một giờ mới về đến nhà, có kịp không ạ?"

"Không cần dùng đến máy tính. Công ty chúng ta tổ chức một trận đấu bóng rổ với phía đối tác lớn, mỗi bên phải có đội cổ vũ riêng, nhiệm vụ lập đội cổ vũ rơi xuống đầu phòng chúng ta rồi. Cô lập đội nhé?"

Alex cảm thấy Thượng Chi Đào trẻ tuổi, vả lại mới ra trường không lâu, những vấn đề như đội cổ vũ rất gần gũi với cô, có lẽ lập đội sẽ dễ hơn người khác.

Vâng ạ.

Hồi học đại học Thượng Chi Vũ cũng từng tham gia vào đội cổ vũ, là bị ép tham gia. Cô không lạ lẫm với chuyện này, bèn nhận lời.

Thấy cô nhận lời, Alex rất vui vẻ:

"Việc này cũng không tính KPI, cũng không phải công việc, cô nhận lời làm tôi rất vui. Flora đúng là vị cứu tinh của tôi. Tôi sẽ bảo Luke liên hệ với cô ngay, anh ấy là đội trưởng đội bóng rổ của công ty."

Ai ạ?

"Luke ấy, anh ấy chơi bóng rổ rất giỏi, đối tác lớn này cũng có quan hệ với anh ấy..."

Vâng.

Thượng Chi Đào nghĩ, nếu không nghỉ việc thì mãi mãi không tránh khỏi định luật Trái đất tròn. Cô quay lại bàn ăn, tiếp tục gặm tôm hùm đất.

Loan Niệm gọi đến khi cô vừa mới cởi bao tay, cô đứng dậy đi sang chỗ khác nghe máy.

Loan Niệm nghe thấy tiếng ồn ào bên phía cô, tiếng nam nữ cười đùa, anh không nói năng gì. Cô gái trẻ ưa không khí sôi nổi, cuối tuần tụ tập với bạn bè là chuyện hết sức bình thường.

"Chỗ tôi ồn quá, sếp đợi chút để tôi ra ngoài nói chuyện." Thượng Chi Đào chạy ra ngoài, hỏi Loan Niệm:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!