Chương 64: (Vô Đề)

Đám cưới của Trình Linh và Tô Hiểu được tổ chức trên đảo, chỉ mời một vài người thân và bạn bè thân thiết nhất của hai người, bố mẹ Trình cũng ghi video gửi lời chúc mừng đến hai người, ông cụ bởi vì vấn đề sức khỏe nên đã ở nhà giữ nhóc Dật Chi, thông qua gọi video để xem đám cưới.

Trình Linh mặc vest đen được đặt may cao cấp, nho nhã và cao quý ngồi trên bục đàn một bản piano, thể hiện tình yêu với Tô Hiểu, vô cùng mê người.

Đám cưới không quá hoành tráng hoa lệ, nhưng vui vẻ ấm áp, là dáng vẻ mà Tô Hiểu muốn nhất.

Sau khi tốt nghiệp, Tô Hiểu đã làm một bản kế hoạch nghề nghiệp cho mình, cô thương lượng với ông cụ và Trình Linh, quyết định làm việc từ thiện.

Cô xuất thân nghèo khổ, hiểu quá rõ những đứa trẻ muốn đi học nhưng không có tiền kia có hoàn cảnh như thế nào.

Một năm qua, lợi nhuận hơn chục tỷ từ cổ phần mà Hoa An chia cho cô, cô lấy ra một nửa để thành lập quỹ từ thiện "Hoa An + Thần Hiểu", dùng để tài trợ học sinh nghèo toàn quốc hoặc là bảo vệ quyền lợi phụ nữ ở khu vực miền núi. Phòng làm việc của quỹ được đặt ở tầng mười chín của tập đoàn Hoa An, cô đã đích thân tuyển dụng một tốp người tài giỏi, xây dựng nền móng.

Hơn nữa, kinh phí từ thiện hàng năm của tập đoàn Hoa An cũng từ quỹ, do Tô Hiểu thống nhất vận hành.

Ba năm ngắn ngủi, cô xây dựng một hệ thống kiểm duyệt tài trợ từ thiện và giám sát, tạo nên tiếng vang rất lớn trong nước, cũng là quỹ từ thiện duy nhất trong nước không có một đánh giá nào kém, dẫn đến rất nhiều minh tinh cũng thông qua quỹ Thần Hiểu đến tham dự hoạt động từ thiện.

Sau khi quy mô ngày càng lớn, Tô Hiểu lại mở rộng phương hướng từ thiện, liên lạc với các tổ chức phi chính phủ trong và ngoài nước, tài trợ một tốp nhân viên xã hội tiến hành các hoạt động cứu trợ xã hội, tham gia công việc cứu nạn. Sau khi trải qua mấy lần sự việc xảy ra đột ngột, Tô Hiểu lại xây dựng một đội ngũ giải cứu chuyên nghiệp.

Trùng hợp một năm nào đó, tỉnh nào đó gặp mưa bão rất lớn, khiến chục triệu người trong thành phố gặp lũ lụt.

Tập đoàn Hoa An và quỹ Thần Hiểu lập tức khởi động dự án ứng cứu, Tô Hiểu đích thân dẫn một đội đến hiện trường, mượn ưu thế vận hành toàn mạng Internet của tập đoàn Hoa An, ngay lập tức mang vật tư cứu nạn đến tay người dân bị mắc kẹt, còn điều động đội ngũ giải cứu chuyên nghiệp cứu trợ khẩn cấp người dân bị nhấn chìm trong một tòa nhà bị sập đột ngột, giảm thiểu số người thương vong đến mức tối đa.

Hotsearch Weibo mấy hôm đó đều chia sẻ các tấm ảnh của Tô Hiểu, cô mặc đồ vest màu xanh sẫm, cầm bộ đàm, đối mặt với tin tức cầu cứu truyền đến từ khắp nơi trên màn hình, không ngừng điều động tài nguyên tiến hành phân bố và giải cứu.

Cô gần như hai ngày hai đêm không chợp mắt, mưa bão kết thúc, nguy cơ được hóa giải, cô thắng được tràng pháo tay của người dân toàn quốc.

Sau này, trong buổi lễ trao tặng giải thưởng nhân vật gây cảm động Hoa Hạ năm đó, truyền thông trung ương trao tặng giải thưởng này cho cô.

Cô gái trẻ tuổi, mặc đồ vest, giỏi giang và khéo léo cầm micro đứng chính giữa sân khấu, cô nói một cách hùng hồn, kể lại câu chuyện bắt nguồn từ cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu Triều Tiên, rồi kéo dài đến xuất thân của cô và quỹ Thần Hiểu.

Trình Linh nhìn gương mặt quá đỗi xuất sắc trong màn hình, cô ung dung, thận trọng, đĩnh đạc.

Cuối cùng cô gái nhỏ của anh đã trưởng thành rồi. Đọc Full Tại

Ba năm trước, thứ mà người người bàn luận nhiều nhất về Tô Hiểu chính là chim hoàng yến của gia đình giàu có, là phu nhân tổng giám đốc của tập đoàn Hoa An.

Hiện giờ, mỗi khi nhắc đến Tô Hiểu, phản ứng của tất cả mọi người là "Cô ấy là người sáng lập ra quỹ Thần Hiểu", "Cô ấy là top mười nhân vật gây cảm động Hoa Hạ".

Mấy người Hoắc Nam và Lâm Kha khi ở riêng với nhau đều nói đùa, nói anh là người đàn ông sau lưng Tô Hiểu.

Anh thấy vinh hạnh vì điều này, vô cùng tự hào.

Lúc kết hôn với cô, anh cũng từng hy vọng cô và những quý bà khác giống nhau, ăn uống vui chơi, hưởng thụ cuộc sống. Anh không muốn cô chịu khổ, anh muốn che mưa chắn gió cho cô, nhưng tình yêu tốt nhất chẳng phải là em và anh đứng sánh vai nhau, nắm tay đi chung hay sao?

Nhóc Dật Chi được ba tuổi rồi, cho dù là Trình Linh hay Tô Hiểu đều không nuông chiều thằng bé, mùa hè năm thằng bé tròn ba tuổi, Tô Hiểu đã dẫn thằng bé về thôn nhà họ Tô, gom lúa trồng mạ ở thửa ruộng kia của bà nội.

Hiện giờ rất nhiều khu vực nông thôn gần như thực hiện máy móc hóa, nhưng ruộng ở thôn nhà họ Tô đều là ruộng bậc thang, đường đi hiểm trở, rất nhiều thửa ruộng nhỏ trong ngóc ngách vẫn phải làm bằng sức người.

Thửa ruộng kia của bà nội Tô ở trong ngóc ngách nhỏ, hẹp dài chật chội.

Ánh nắng xuyên qua mây, gió trong núi thổi tới mát mẻ, mùa thu hoạch người đi lại liên tục trên ruộng.

Đứa trẻ cao ráo, ba tuổi mà cao chẳng khác gì đứa trẻ năm tuổi nhà người ta, vẻ mặt đáng yêu, cậu bé cầm mạ xanh mơn mởn, đứng bên cạnh Tô Hiểu trồng mạ. Suy cho cùng thằng bé còn nhỏ, mạ cắm xiêu vẹo, Tô Hiểu cũng không trách thằng bé, luôn dùng dáng vẻ kiên nhẫn chỉnh lại, chỉ dạy điều quan trọng cho thằng bé.

Trình Linh mặc áo thun đen, ống quần xắn lên, từ ruộng lúa cách đó không xa mang mấy nắm mạ tới, từ từ trồng đầy cả thửa ruộng. Anh thấy con trai đang nghịch ngợm bên cạnh Tô Hiểu, dứt khoát nhấc thằng bé lên, ném vào trong góc.

Tô Hiểu cũng không quan tâm hai người họ, một nhà ba người, một người từ phía Đông, hai người từ phía Tây, bắt đầu dồn lại chính giữa.

Nói là dồn lại chính giữa, thật ra là Tô Hiểu đang tiếp cận bọn họ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!