Chương 63: (Vô Đề)

Sáng sớm mùa hè, tiếng chim bói cá kêu inh ỏi, Trình Linh thức dậy trong tia nắng sớm mai, anh lấy nước nóng đến bên giường của Tô Hiểu, giúp cô lau khô mồ hôi, thay chăn ga.

Không đích thân trải qua nên anh chưa từng biết một người phụ nữ sinh con sẽ vất vả như vậy, anh quyết định sau này không để cô bận tâm chuyện của đứa bé, cho cô thời gian làm việc của mình.

Tính cách của Tô Hiểu vốn thẹn thùng, việc cá nhân của cô Trình Linh sẽ không nhờ người khác giúp đỡ, anh mất gần một tiếng đồng hồ để gội đầu bằng thảo dược cho cô, giúp cô lau người, thay quần áo sạch sẽ, cuối cùng mới bế cô ngồi lên ghế dựa bên dưới cửa sổ.

Tô Hiểu vẫn không được sấy tóc, sinh con xong, cơ thể vô cùng mệt mỏi, cô cũng không biết tại sao mình lại dựa dẫm vào Trình Linh như vậy, gần như mở mắt ra không nhìn thấy anh thì sẽ nghĩ ngợi không ngừng.

Cả công ty đều biết mấy hôm nay Tô Hiểu sinh con, không phải chuyện rất lớn sẽ không dám tìm Trình Linh.

Khoảng thời gian cô ở cữ, Trình Linh ngoại trừ thỉnh thoảng đến công ty họp, gần như đều ở bên cạnh cô.

Tô Hiểu trẻ tuổi, sức khỏe tốt, cộng thêm ông cụ sắp xếp mười mấy người có kinh nghiệm trong nhà, ngoại trừ việc cho em bé bú sữa ra, cô gần như không cần phải bận tâm chuyện gì khác về đứa nhỏ. Mỗi ngày bác sĩ dinh dưỡng đều làm món ăn dinh dưỡng cho cô, chia làm nhiều bữa nhỏ.

Các loại máy móc hồi phục cho phụ nữ sau sinh trong bệnh viện đều bị Trình Linh khiêng về nhà, bốn bác sĩ phục hồi chức năng cũng giúp cô luyện tập hồi phục sức khỏe đúng giờ mỗi ngày.

Khi sắp ra tháng, sắc mặt cô đã khôi phục như trước, sữa đầy ắp, cơ thể trông càng đầy đặn và dẻo dai hơn, không giống người đã sinh con chút nào.

Cho đến khi Trình Linh nhìn thấy cô tràn đầy sức sống, nỗi áy náy trong lòng anh mới dần biến mất.

Sinh xong đứa này, anh thật sự không để cô sinh thêm nữa.

Ba mươi tháng Sáu là lễ tốt nghiệp của đại học H, Tô Hiểu là sinh viên ba tốt toàn thành phố của khóa này, vốn dĩ ủy ban Đoàn trường sắp xếp cô lên phát biểu trong lễ tốt nghiệp, nhưng đã bị Tô Hiểu từ chối. Cô định về trường mặc đồng phục cử nhân chụp hình lưu giữ kỷ niệm, ăn một bữa cơm với Từ Manh rồi về. Với thân phận hiện giờ của cô, có thể khiêm tốn thì nên khiêm tốn.

Buổi sáng lúc cô thay đồ, Trình Linh cầm một chiếc hộp trong tay, đi đến phòng thay đồ.

Phòng thay đồ dùng tủ gỗ tử đàn xa hoa, ánh đèn vàng ngà, khắp căn phòng ấm cúng, rất có hơi thở cổ điển.

Tô Hiểu đang định c** đ*, nhìn thấy anh đến thì dừng lại động tác: "Sao thế?"

Trình Linh nở nụ cười nhàn nhạt, gương mặt quá đỗi xuất sắc của người đàn ông cho dù ở đâu lúc nào đều khiến người ta chìm đắm ngay lập tức.

"Đây là đồng phục cử nhân anh đặt may cho em."

Trước giờ đồng phục cử nhân đều là nhà trường phát để dùng khi chụp ảnh tạm thời, hoặc thuê tạm ở cửa hàng trong trường, truyền từ đời này sang đời khác.

"Thật sao? Tốt quá rồi, em cũng muốn có đồng phục cử nhân của riêng mình." Rất có ý nghĩa kỷ niệm.

Tô Hiểu nhận lấy, mở ra, ướm lên người.

"Ồ, anh đặt may vừa người như vậy sao mà được, người khác đều mặc rộng rãi, chỉ mình em là vừa người, hình như không thích hợp thì phải?"

Mặc dù ngoài miệng nói thế, nhưng hiển nhiên cô rất vui.

Trình Linh khoanh tay trước ngực, dựa vào chiếc tủ bên cạnh, mỉm cười nhìn cô.

Tô Hiểu ướm một lúc, cất đi, cô nói rất nghiêm túc: "Em cảm thấy các bạn học nhất định sẽ chê cười em!" Giọng điệu rõ ràng là sung sướng trong lòng.

Cô đưa quần áo cho Trình Linh, Trình Linh giúp cô gấp gọn rồi cho vào trong hộp.

"Được rồi, anh ra ngoài đi, em thay đồ." Tô Hiểu xua tay với anh, tiếp tục cởi cúc áo.

Trình Linh giả vờ không vui, nghiêng người dựa vào tủ quần áo, không nhúc nhích. Thân hình thon dài của anh dù là lúc nào cũng đều cao quý mê người như thế, anh nghiêm túc nói đùa: "Từ khi nào em thay đồ mà anh phải tránh đi vậy?"

"Thời gian này ai tắm rửa thay đồ cho em?" Trình Linh bình thản lên án.

Tô Hiểu đỏ mặt, rất cạn lời: "Giống nhau ư? Nếu anh bệnh nằm trên giường, em cũng thay cho anh mà… Á, phụt phụt… Ý em là…"

Tô Hiểu cũng không nói được gì, nhưng thấy rất kỳ lạ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!