Tô Hiểu đến chung cư ở Bích Thủy Loan, một mình ngồi trên sofa ở phòng khách, ngẩn ngơ nhìn đèn đuốc bên ngoài cửa sổ.
Cô do dự một lúc, vẫn gọi điện cho Trình Linh.
Đúng lúc Trình Linh vừa mới tắm xong, nhìn thấy điện thoại thì vội vàng nghe máy.
"Hiểu Hiểu." Giọng anh hơi khàn.
"Chuyện gì thế, anh Trình Linh."
Trình Linh nghe ra giọng điệu khoan khoái của thiếu nữ, bỗng nhiên không biết nên nói gì.
Anh do dự: "Ừ, chính là việc hotsearch hôm nay, cô nhìn thấy chưa?"
"Ồ, nhìn thấy rồi, sao vậy?"
Giọng điệu rất bình tĩnh, giống như không liên quan đến mình.
Trình Linh cầm điện thoại, im lặng, bỗng thấy hơi nghẹn trong lòng.
Tô Hiểu thấy Trình Linh không lên tiếng, lại hỏi một câu: "Không phải gỡ xuống rồi à? Còn vấn đề gì sao?"
Trình Linh càng không biết nên trả lời thế nào.
Có vấn đề gì?
Không có vấn đề gì cả.
Cô là vợ plastic của anh, căn bản không quan tâm tin đồn giữa anh và người khác.
Trình Linh bị cô hỏi ngược lại, nghẹn lời không biết nói gì.
"Không có gì, cô nghỉ ngơi sớm đi."
Anh tắt máy, trong lòng rất không vui.
Khách sạn gần bờ sông, mấy chiếc du thuyền lớn lấp lánh ánh đèn ở phía xa, bóng người thon dài của Trình Linh dựa vào trước cửa sổ, để lại một bóng cắt trên cửa sổ.
Vừa rồi khi nhìn thấy trên Weibo có rất nhiều cư dân mạng nói anh và Lục Tịnh Lan rất xứng đôi, người đầu tiên anh nghĩ đến trong đầu chính là Tô Hiểu.
Bỗng dưng cô gái này đã khắc dấu vết trong lòng anh, xâm nhập vào trái tim anh từng chút một.
Xem ra cách ép hôn của ông nội anh vẫn có tác dụng.
Trình Linh cười chua chát, dập tắt điếu thuốc, xoay người vào phòng ngủ.
Trong chung cư ở Bích Thủy Loan, Tô Hiểu ôm gấu bông ngủ say.
Cô không ngốc, cô vẫn nghe ra được điều bất thường của Trình Linh trong điện thoại, lẽ nào anh lo lắng rằng cô sẽ ghen với Lục Tịnh Lan, sau đó dây dưa với anh không ngừng?
Nghĩ nhiều rồi!
Sáng hôm sau đi làm, người trong công ty đều đang bàn luận về chuyện này.
"Cô Lục thật đáng thương, bị tài khoản Weibo chính thức của công ty chúng ta vả mặt, hiện giờ chắc mặt sưng rồi nhỉ."
"Haizz, tôi thấy rất kỳ lạ, rốt cuộc là tổng giám đốc Trình không thích cô ấy, hay là ông Trình không thích. Tôi cảm thấy Lục Tịnh Lan rất tốt mà, muốn gia cảnh có gia cảnh, muốn vẻ ngoài có vẻ ngoài, muốn năng lực có năng lực. Tôi thấy trong đám cậu ấm cô chiêu, cũng chỉ có cô ấy xứng với tổng giám đốc Trình."
"Cô nhầm rồi, tôi nghe nói lúc tổng giám đốc Trình đi học ở Anh, có một công chúa của nước nào đó thích anh ấy, Lục Tịnh Lan có lợi hại hơn nữa cũng không thể so sánh với công chúa, phải không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!