Chương 3: (Vô Đề)

Sự xuất hiện của anh dấy lên xôn xao trong quán cà phê, mấy cô gái cách đó không xa nhỏ giọng thảo luận, thậm chí còn có người cầm điện thoại lên, bắt đầu chụp hình.

Tô Hiểu lại mở mắt ra, người đàn ông kia đã ngồi xuống đối diện cô, hai trợ lý đi theo anh đứng bên cạnh, ngăn cách ánh mắt của người ngoài.

"Cô là Tô Hiểu phải không?"

Giọng nói của anh du dương và từ tính, rất êm tai.

Tô Hiểu lấy lại bình tĩnh, nhìn anh và hỏi: "Đúng vậy, xin hỏi anh là?"

"Tôi tên Trình Linh, tôi đã nhìn thấy ảnh của cô, cho nên nhận ra được."

Đôi chân thon dài của Trình Linh vắt chéo, anh ngồi trên sofa, gương mặt vô cùng thanh tú, sắc mặt cũng tính là ôn hòa, chỉ có vẻ lạnh nhạt trong đôi mắt trong trẻo của anh toát ra vài phần lạnh lùng, như thể từ chối mọi người.

Vẻ mặt của anh có hơi mệt mỏi, chắc là vội vàng đến đây.

Vừa hay cô cũng rất bận.

Tô Hiểu nói thẳng vào vấn đề.

"Anh Trình, chắc hẳn anh cũng bị người nhà ép buộc đến đây, chúng ta không cần thiết phải lãng phí thời gian nữa, làm cho có lệ là được rồi."

Trình Linh nghe thấy Tô Hiểu nói vậy thì hơi ngẩn người, ánh mắt trong trẻo của anh đang quan sát cô.

Gương mặt của thiếu nữ xinh đẹp thanh tú, mái tóc đen như mây, làn da trắng trẻo mịn màng, một đôi mắt sáng, lúc cười lên mang đến cho người ta cảm giác tươi tắn như tắm trong gió xuân.

Ngũ quan của cô rất tinh tế, ưa nhìn, xinh đẹp nhưng không mang bất cứ tính công kích nào, sống động và trong veo.

Ngón tay có khớp xương rõ ràng của Trình Linh gõ nhẹ lên bàn, anh nói thẳng.

"Cô Tô, có lẽ cô nghĩ mọi chuyện đơn giản quá rồi."

"Mạng của ông nội tôi là do ông nội cô cứu, cho nên ông ấy cố chấp bảo chúng ta phải kết hôn!"

Tô Hiểu trợn to mắt.

Kết hôn?

Có ai bán cháu nội của mình như vậy không?

"Anh cứ nói tôi không đồng ý, anh đổ hết trách nhiệm lên người tôi là được."

Tô Hiểu nói xong, Trình Linh không có biểu cảm gì, bỗng nhiên cơ thể anh ngả về trước, mắt nhìn Tô Hiểu chằm chằm.

"Xin hỏi cô có bạn trai chưa?"

Là sao?

Tô Hiểu đứng hình, do dự không lên tiếng.

Nhưng Trình Linh đã đoán ra được đáp án, anh thở phào, nói từng câu từng chữ.

"Cô không hiểu rõ tính cách của ông nội tôi rồi, trước giờ ông ấy không đạt được mục đích sẽ không chịu dừng lại. Chuyện mà ông ấy quyết định thì không có gì mà không làm được, nếu cô đã không có bạn trai, chi bằng chúng ta phối hợp chút đi?"

???

Đầu Tô Hiểu xuất hiện ba dấu chấm hỏi.

Trình Linh đưa mắt ra hiệu với trợ lý, người kia bèn đưa một bản thỏa thuận cho Tô Hiểu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!