Trùng hợp thì đúng là trùng hợp đấy, nhưng tổng công ty của Hoa An có tổng cộng hơn hai mươi nghìn nhân viên, tóm đại cũng có N người đến tháng, thậm chí bộ phận nhân sự còn có một quy định bất thành văn, nếu đến tháng mà thấy khó chịu thì có thể xin nghỉ nửa ngày, không tính vào chuyên cần.
Quan trọng là dù rằng HR có tinh mắt như thế nào cũng không thể nào liên tưởng được tổng giám đốc Trình cao cao tại thượng, vẻ đẹp xuất chúng trong giới kinh doanh và một sinh viên thực tập nhỏ bé lại có quan hệ với nhau.
Suy nghĩ chỉ lóe lên trong đầu rồi qua đi.
Ba ngày đào tạo khiến Tô Hiểu vô cùng mệt mỏi, sau khi kết thúc đào tạo, bộ phận nhân sự thông báo cô được phân đến bộ phận trung tâm đào tạo nhân sự để thực tập.
Kết quả này khiến cô rất ngạc nhiên.
Cô cho rằng bản thân sẽ đến bộ phận tạp chí nội bộ để viết bài, nhưng không ngờ lại được phân đến bộ phận nhân sự.
Bộ phận đào tạo có một phòng làm việc không lớn không nhỏ, tổng cộng có sáu nhân viên, cộng thêm một giám đốc bộ phận đào tạo nhân sự.
Giám đốc là một nữ giám đốc họ Hứa, tên là Hứa Khả, không nói cười tùy tiện. Ngoài ra còn có sáu nhân viên chuyên đào tạo, hai nam bốn nữ, mỗi người đều khách sáo với cô, xem ra vẫn khá dễ làm việc chung.
Vị trí của Tô Hiểu ở bàn làm việc gần cửa nhất, bất cứ ai ở bên ngoài đi ngang qua đều có thể nhìn thấy cô đang làm gì, không có chút riêng tư nào.
Sinh viên thực tập rất khổ sở, nói dễ nghe là thực tập, trên thực tế chính là làm việc lặt vặt, việc của mỗi người đều có thể giao cho cô. Buổi sáng ngày đầu tiên chính thức làm việc, cô bận đến hoa mắt chóng mặt, in tài liệu, bưng trà rót nước, sắp xếp tài liệu, nhập tài liệu...
Chuyện duy nhất có liên quan đến kỹ thuật chính là trưởng phòng của trung tâm đào tạo nhân sự, cũng chính là người nữ phỏng vấn ở vòng cuối cùng kia gửi cho cô một tài liệu, muốn cô làm PPT(*).
(*): viết tắt của PowerPoint, một công cụ hỗ trợ làm slide trình chiếu được phát triển bởi Microsoft.
Cô ấy nói rằng vài ngày nữa trung tâm nhân sự phải tiến hành báo cáo giữa năm, PPT này rất quan trọng, muốn cô phải nhanh chóng làm cho xong. Mấy hôm nay mọi người cũng bận rộn chuyện này.
Tô Hiểu đã nghiêm túc đọc tài liệu này mấy lần, mặc dù chỉ là bản rút gọn, nhưng từ đó vẫn có thể hiểu được tình hình của cả trung tâm nhân sự. Buổi chiều, cô dẹp những công việc lặt vặt khác, nghiêm túc làm PPT.
Làm PPT là một kỹ năng nòng cốt của bộ phận đào tạo.
Tô Hiểu có tài năng thiên bẩm trong việc thiết kế trang bìa và phối màu, cô không biết việc tổng giám đốc nhân sự đã nhìn thấy tài năng khác biệt của cô từ bản PPT điện tử kia của cô, cho nên cô ấy đã chống lại ý kiến của mọi người, cướp cô từ bộ phận tạp chí nội bộ về đây.
Ba giờ chiều, sau khi hoàn thành bản thảo đầu tiên, điện thoại của Tô Hiểu vang lên, cô nhìn thấy là số quốc tế thì giật mình, cẩn thận nghe máy, đầu dây bên kia truyền đến giọng nói dịu dàng thân thiết của ông nội Trình.
"Hiểu Hiểu à, cháu đã thực tập chưa, có thuận lợi không?"
"Tốt lắm ạ, ông nội, ông vẫn khỏe chứ, có thích nghi với thời tiết bên kia không?" Tô Hiểu cầm điện thoại, hạ thấp giọng nói.
Trước khi đi châu Âu ông cụ đã gọi điện cho cô, hiện giờ chắc vừa đến chưa bao lâu.
Hai người nói chuyện một lúc, vừa hay có người đến tìm Tô Hiểu: "Tô Hiểu, cô in tài liệu này ra, mau lên, tôi cần ngay bây giờ."
Tô Hiểu chỉ đành tắt máy.
Ông cụ cúp máy, sắc mặt trở nên khó coi.
Trước giờ ông đối xử rất nghiêm khắc với con cháu, Trình Linh lớn chừng này tuổi, ông cũng chưa từng đối xử đặc biệt với anh, con người là phải trưởng thành trong hoàn cảnh khó khăn, cho nên lúc đầu ông cũng không có ý định để Tô Hiểu đi cửa sau tiến thẳng vào công ty.
Nhưng khi tận tai nghe thấy người ta giở giọng sai bảo Tô Hiểu, ông thật sự tức điên.
Ai dám sai bảo cháu dâu của ông!
Cô là phu nhân tổng giám đốc danh chính ngôn thuận của Hoa An đó!
Vừa nghĩ đến Tô Hiểu hiện giờ vẫn chưa bị phát hiện thân phận, ông cụ bèn oán trách Trình Linh.
Lúc đầu Trình Linh đồng ý với ông về việc đi đăng ký kết hôn với Tô Hiểu là vì một điều kiện tiền đề, trước khi anh thật sự thích Tô Hiểu, ông cụ không được phép công bố cuộc hôn nhân này.
Ông cụ tức tới mức run người, lập tức gọi điện cho Trình Linh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!